Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 590 228 Lượt

Archive for Tháng Một 8th, 2012

Khóc đi em- thơ Duy Toàn

Posted by thinhanquangngai1 trên 08/01/2012

Khóc đi em

Khóc đi em!
Khi con tim kia con nhiều lời muốn nói
Khóc đi em
Rồi về con sông xưa mà tắm gội
Cho trôi đi bao buồn vui nhuộm vàng chăn gối
.                Đừng sánh bước dưới hoàng hôn đỏ ối
.                Kẻo vào đêm đau đớn mấy phương lòng
Khóc đi em – Rồi hãy bước qua sông
Để nơi đây con đò chiều lặng lẽ
Gom chở hết đau thương muôn sầu nhân thế
Đổ xuống vũng đìu hiu có mắt anh buồn
Khóc đi em – Cho mặn đắng môi hôn
Cho vị ngọt tình yêu xa cuối trời tiếc nhớ
Hãy nhìn hoàng hôn trái tim tan vỡ
Đang để tang cho cuộc tình này
Khóc đi em!
Cho sầu đau không khẵm cánh chim bay
Cho rượu đắng đầu môi không còn hương vị nữa
Và bên anh, một người sắp sửa:
.            Bước sang ngang
.                       Vui duyên mới nhẹ lòng.

– 2006 –
Duy Toàn

Posted in 01. Thơ, CB1, Duy Toàn | 2 Comments »

Thập ác cô đơn- thơ Triều Nguyên

Posted by thinhanquangngai1 trên 08/01/2012

Thập ác cô đơn

Ta lỡ đánh mất chiếc giày trong ngày hội giáng sinh
Điều chẳng thể tránh khỏi nỗi bực mình của chúa
Bàn chân trinh nguyên đã trở thành góa bụa
Bao nhiêu năm mải mê kiếm tìm
Chỉ có những người đàn bà mới dám đánh cắp đức tin
Nên môi đỏ má hồng xinh là thế
Chính họ đã biến “thánh kinh” thành giọt lệ
Nhỏ xuống đời làm trần thế xôn xao
Ai biết chúa đã buồn vì phải ở ngôi cao?
Ta chẳng thể mở vòng tay độ lượng
Chúa cũng như ta những thằng ngang bướng
Mới lọt lòng đã tự cầm búa đóng đinh mình trên thập ác cô đơn!

Triều Nguyên
——————————————————————-
Bài được gởi đến TNQN bởi Tâm Bình (liquoc…@yahoo.com)

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB2 | Leave a Comment »

Dấu rừng thương- thơ Lê Ngọc Bửu

Posted by thinhanquangngai1 trên 08/01/2012

DẤU RỪNG THƯƠNG

Ngày ấy em về nơi mạn ngược
Mang theo đôi mắt nhớ nhung nhiều
Sao thưa thắp nến bờ sông lạnh
Nhấp nháy hồn tôi một thoáng yêu

Mỗi lúc hè sang lên bản vắng
Qua con đò nhỏ bến thuyền xa
Em rung áo trắng vờn trong nắng
Như vầy tôi theo dáng mượt mà

Một thoáng hương rừng xõa tóc mơ
Mang theo hơi thở của nàng thơ
Gió chiều gợn lại bao lưu luyến
Lờ lững lưng đèo tôi ngẩn ngơ

Em về bản ngược một chiều đông
Chở dấu rừng thương đến ngập lòng
Hút cả hồn tôi vào cõi nhớ
Thở từng lá thở của rừng mong…

Lê Ngọc Bửu

Posted in 01. Thơ, CB2, Lê Ngọc Bửu | Leave a Comment »