Archive for Tháng Bảy, 2013
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
Về Thu Xà thăm trường
Bãi Dừa xỏa tóc bên sông vắng
Quán lắc lư người, sóng lắc lư trăng
Ở phía “Vực hồng” mù sa sương trắng
Nhớ sân trường chật ních – áo dung dăng
Thu Xà ơi ! bao học trò xa xứ
Qua một thời chinh chiến – trường tản cư
Chỉ có “Vực Hồng ” còn ở lại
Trường dắt dìu lên -“Núi Hùm” định cư
Nay ta về tóc pha màu rượu đế
Tiếng khui lon “Dung Quất” chạm mái dừa
Bằng hữu – nâng cốc – hô rồi cụng
Gõ vào sông – vang vọng những hồn thơ
Đêm ngất ngư, nghĩa tình sâu hố mắt
Mõ “Chùa Ông” văng vẳng cõi đi về
Bờ lau – sương no đầy tiếng dế
Trăng tài hoa soi sáng – mồ Bích Khê
Nguyễn Tấn On
(BÁO QUẢNG NGÃI Cuối Tuần
Số 3365, ra ngày 19/07/2013)
Posted in 01. Thơ, CB7, Nguyễn Tấn On | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
Tưởng niệm guồng xa nước
Ai về Quảng Ngãi quê tôi
Có còn nhìn thấy guồng xa Sông Trà ?
Múc từng ống nước thiết tha
Tưới xanh đồng ruộng mượt mà lúa non

Miệt mài xe nước bánh tròn
Quay vòng…lăn mãi…sức còn…còn quay !
Cần cù…nhẫn nại…mới hay…
Nước nuôi dân sống…nước đầy cơm no !

Câu hò nện … với con đò
Cùng guồng xa nước xuôi giòng thời gian…
Đi rồi !!! thôi mãi từ đây…
Quặn lòng người ở … bấy lâu nặng lòng !

Guồng xa một thuở long đong
Bây giờ … Xin hãy thong dong phận tròn !
Thiên Ấn niêm hà còn vương…
Tình non…tình nước.…guồng xa sông Trà !!!
hồng phương viên
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
Vạt nắng
(Kính tặng thầy Trương Chứng và thầy Nguyễn văn Đồng)
Trong em thầy mãi là vạt nắng
Trải rộng bước đời chắp ước mơ
Cái thuở văn chương thời áo trắng
Vẫn bật vươn mầm vang tiếng thơ
Thiên Bút phê vân
Một ngọn trơ vơ đứng giữa trời
Tháng ngày làm bạn với mậy trôi
Khuyên khuyên, điểm điểm nền trời mộng
Vẽ tặng nhân Đọc tiếp »
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
NHỚ THƯƠNG GỞI VỀ
Gởi về tháng bảy tình thơ
Tình quê hương khói sương chờ đợi nhau …
Gió Nồm thương nhớ hàng cau
Tiếng Ve thương nhớ nông sâu tình Hè
Áo dài thương nhớ hàng me
Dòng sông thương nhớ dầm ghe vỗ về
Em còn thương nhớ tình quê?
Ta hình như vẫn u mê đợi chờ
THƠ TÌNH THÁNG BẢY
Em ơi tháng bảy về gần
Có rơi vạt áo ngại ngần xưa bay
Nhớ xưa nắng rớt chân ngày
Em mang tóc xõa Đọc tiếp »
Posted in 01. Thơ, CB5, Trương Vô Kiến | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
Mưa tháng bảy
Giọt mưa nào rơi bên kia sông
Để giọt bên này nhớ nhung sầu nặng
Em mê tiếng sáo chiều buông nắng
Anh lại mê vóc dáng mỹ miều?
Tháng bảy lại về lòng ai tái tê
Khi nghe chuyện Ngưu Lang – Chức Nữ
Động lòng thương hồn người lữ thứ
Mãi tìm em trong cơn mưa…
Mưa tháng bảy, sao buồn rười rượi
Cầu Ô kia em có đi về?
Sông Ngân chảy đôi bờ lành lạnh
Hờn dỗi cơn mưa chẳng thấy người!
Tháng bảy này lắm nỗi băn khoăn
Khi nghĩ về tình yêu bao điều ngang trái
Ta yêu em sao ngu ngơ đến vậy
Cứ hành hình bằng nỗi nhớ không em!
Đêm sông Ba
Đêm sông Ba anh nằm nghe
hơi thở Trường Sơn
hơi thở của đoàn quân giải phóng
chèo thuyền vượt sông ngày ấy!
bàn chân Đọc tiếp »
Posted in 01. Thơ, CB5, Hà Quảng | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
BÊN DÒNG THỜI GIAN
Rời cuộc chơi ta về với chính mình
Nghe quá khứ chảy trong dòng ký ức
Bỗng thương quá một khoảng đời thao thức
Buổi hẹn hò rạo rực bến sông xưa !
Xa em rồi biết mấy độ Thu mưa
Để đẫm ướt xót xa niềm hy vọng
Mùa Hạ sang mang theo về cơn lốc
Hun hút đêm theo những giấc mơ hồng
Ôi trần đời hiện hữu lẫn hư không
Ta gượng sống giữa phiêu bồng, quên lãng
Thoáng nhạt nhoà như những áng mây xa !
Ta trở về đối diện với chính ta
Nghe thương nhớ vẫn đi về tình tự
Nghe niềm đau cứ loang thoáng trong hồn
Nghe nỗi buồn len lõi giữa hoàng hôn…
Ta mãi sống với bao nhiêu bề bộn
Ngẩng đầu lên Xuân đã vội qua thềm
Sân ga nào rộn rã chuyến tàu đêm
Rồi lặng lẽ phía sau rèm năm tháng
Ta vẫn sống với mùa Đông dĩ vãng
Tìm chính mình giữa vội vã thời gian !
Sông Trà – Bình Dương
Chiều 21.8.2011
Minh Trọng
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
Ai sướng như anh
(Tặng Như Nguyện vợ anh)
Ai sướng như anh!
Một vợ ba con phiêu du tứ xứ
Biển thẳm non cao chơi chán lại quay về
Để em mãi thẹn thùng như thiế nữ
Mãi lạ lùng khi ân ái đê mê
Ai sướng như anh!
Thưởng nguyệt chơi hoa cơm dâng nước rót
Thơ thẩn ngâm nga ca hát đêm ngày
Mãi quên rằng em chỉ một đôi tay
Nào con nhỏ nào trong ngoài thiếu đủ
Sẵn hàng quán nào rượu chai rượu hủ
Tháng ba mươi ngày say đủ ba mươi
Thế mà em chẳng để chồng ủ rủ
Chăm tinh tươm cho bằng bạn bằng người
Sướng là vậy vẫn rày đây mai đó
Tóc môi kia không trói được chân người
Vẫn háo hức qua sông này núi nọ
Vẫn hoang đàng như cái thuở đôi mươi
Để đêm nay một mình trên bến vắng
Nhớ thương em thơ viết nói không cùng
Và cảm kích trước tình em sâu nặng
Muốn về liền ôm ấp kẻ tình chung.
Thanh Hóa đầu đông 2002
Biết lấy gì
(Tặng Như Nguyện vợ anh)
Bao năm tháng bồng bềnh phiêu bạt mãi
Vợ trong anh như kho báu để dành
Một sáng nọ giật mình ngoãnh lại
Thấy đường đời rụng trắng xuân xanh
Người như thể bị Đọc tiếp »
Posted in 01. Thơ, CB5, Lưu Lãng Khách | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
MƯA NGÂU
Ngưu Lang, Chúc Nữ gặp nhau
Cũng nhờ Ô Thước là cầu sông Ngân
Heo may thổi nhẹ xa gần
Rung rinh cành lá đổ phần mưa Ngâu
Luân hồi trời nhả hạt châu
Ban cho Ngưu Chúc gật đầu trao duyên
Trăng vàng soi bóng bên hiên
Lòng em ngơ ngẩn nhớ miền quê xa
Vọng âm bên dãi Ngân Hà
Dòng sông bên lỡ đậm đà mến thương
Chập chờn dưới bóng tà dương
Chiều nghiên, bóng ngã vô thường nỗi đau
Biển xanh vẫn thắm một màu
Sóng xô nỗi nhớ cuộn sâu đáy lòng
Hạ qua gió nhẹ trời trong
Sương rơi tà áo long đong Thu về
Con đò êm ả sông quê
Gặp cơn gió lạc tái tê cõi lòng.
Sóng Thu
19/7/2013
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 28/07/2013
TÌNH KHÚC HẠ VÀNG
Hạ về,
Gieo từng hạt nắng
Vàng rơi, vàng rơi…
Mênh mông năm xưa
Khi em thơ ngây
Vô tư như những hạt nắng vàng
Rất đẹp trong tôi:
Nắng phủ đôi vai gầy
Nắng hồng đôi gót ngọc
Nắng hôn lên làn tóc
Nắng say đọng làn môi
Nắng là giọt châu rơi
Nắng lung linh mắt ngọc
Nắng vàng tay buông lơi
Em yêu màu nắng vàng rơi…
Hạ vàng
Em tôi kiêu sa
Như hoa, hương hoa…
Trên lối xưa đầy nắng
Mơ màng với đôi bướm trắng
Tung cánh vần khóm hoa
Em đi, vàng trôi, đẹp quá trong tôi:
Vàng lên màu sa lụa
Vàng óng mượt châu thân
Vàng ngập ngụa dấu chân
Vàng lên màu tình ái
Vàng yêu như điên dại
Vàng gõ cữa tương tư
Vàng đan vào giấc mơ
Vàng ru cung ái nhạc
Tôi ngõ lời tình thơ, em yêu màu vàng thơ…
Hạ tàn
Em tôi mơ màng
Vàng rơi, vàng rơi…
Vàng rơi cuối nẻo tà dương
Em tôi ngồi nhặt trên đường nắng rơi
Em là nắng vàng rơi
Đẹp quá trong tôi:
Rơi …
Rơi trên một cuộc tình
Rơi trên một bóng hình
Rơi trong không gian vô chừng
Rơi trong nỗi niềm cô đơn
Rơi vào cõi hư vô
Rơi vào những giấc mơ
Rơi một mối tình đơn sơ
Em yêu màu hạ vàng nên thơ…
La tinh – Hạ 2013
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 14/07/2013
Quy Nhơn ngày về
Quy Nhơn ngày anh về
Biển thì thầm thương nhớ
Sao ngày xưa vụng dại
Để tháng năm thẫn thờ
Đường chiều đổ cơn dông
Sóng lao xao trong gió
Một chút hờn còn đó
Em có còn nhớ thương ?
Hàng me tây góc phố
Hoa sứ nơi giảng đường
Phòng em hoa giấy nở
Tâm hồn ai vấn vương
Khu nội trú đêm trăng
Tự tình bên hàng liễu
Tình ta vừa chớm nở
Ngát một màu thương yêu
Bao mùa thi vất vả
Bao giấy mực đề cương
Bao giáo trình tấp nập
Để bây giờ nhớ thương
Quy Nhơn ngày anh về
Sóng xô bờ thương nhớ
Tình yêu em một thuở
Thao thức hoài tháng năm.
Hà Quảng
Chiều 7.7.2013
Posted in 01. Thơ, CB5, Hà Quảng | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 14/07/2013
ÁO TRẮNG NGÀY XƯA
Từ khi áo em màu trắng
Vạt dài rũ gót em đi
Chung trường có hoa màu tím
Mắt nhìn xao xuyến tim tôi
Ra chơi nhìn em áo trắng
Đêm về mơ giấc tương tư
Trên cành chim ri đang hót
Nhẹ nhàng gửi một tình thư
Chờ hoài hồi âm áo trắng
Sân trường em bước qua tôi
Bướm vàng buồn bay trong nắng
Giọt sầu theo cánh phượng rơi
Thế rồi một hôm áo trắng
Gửi tình bằng cánh hoa tươi
Tôi cài bông hoa màu tim
Lên màu áo trắng tinh khôi
Từ khi hoa cài áo trắng
Em về trong nắng có tôi
Sợ tình vướng đau trang vở
Đường đời lỡ bước xa xôi
Tan trường áo em màu trắng
Nụ cười trong nắng pha lê
Đợi em cỗng trường quen mắt
Cây bàng bóng đổ tình si
Nâng niu gót tình áo trắng
Ba năm rồi cũng trôi qua
Một mùa phượng rơi sân vắng
Một thời áo trắng phôi pha
Từ khi không mặc áo trắng
Sân trường đại học vắng em
Tưởng tình vẫn màu hoa tím
Nào ngờ em bước sang sông
Thôi rồi tình em áo trắng
Ba năm đâu dễ phai màu
Hay là tình trong trang vở
Chỉ là một giấc chiêm bao (?)
Cũng đành thôi em áo trắng
Sao lòng ai nỡ trách em
Gói tình có hoa màu tím
Tim còn thổn thức từng đêm
Lâu rồi nhớ người áo trắng
Lần về thăm lại trường xưa
Tay cầm bông hoa màu tím
Tìm hoài áo trắng ngày xưa…
Hè 2013, La Tinh
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 14/07/2013
Yêu con
Ba viết đôi dòng này để khi con lớn
Hiểu thế nào là núi Thái Sơn
Mà tình yêu ba giành cho con, từ lúc mới tượng hình
Nghe tim thai máy lên hồi rung động
Ba từng ngày, hồi hộp đợi mong
Chắc chiu từng đồng tiền, mua từng lon sữa nhỏ
Cho con Ba được mạnh khỏe lúc chào đời
Chín tháng 10 ngày bao dòng xe xuôi ngược
Ba cứ nhủ lòng rằng con đang réo gọi ba
Dầu hai cha con ta chưa từng thấy mặt
Mà vẫn thầm thì, những lúc vắng xa
Mà vẫn nhỏ to, khi nhìn qua bụng mẹ (con)
Yêu con, dù đời bao vất vả
Vẫn thấy lòng rộn rã tiếng cười tươi
Nghe tiếng quê
Tôi xa quê đã hơn 20 năm rồi
Mà mỗi lần nghe văng vẵng tiếng nói cười
Nhận ra ngay người đó ở quê mình
Hình dung ngay cái dáng điệu, bóng hình
Mộc mạc thân thương, ân tình Quảng Ngãi
Ta đã yêu và mãi thích được nghe
Như tiếng võng trưa hè, bờ tre nương lúa
Dào dạt tình người, ru ấm kẻ đi xa
Mỗi lần nghe tin dữ báo đăng ra
Lòng quặn thắt, thương con dân đất mẹ
Lữa sục sôi, muốn làm bổn anh hùng
Nhấn chìm kẻ gây đau thương tan tóc
Tìm yên bình cho nơi chốn quê hương
Ta làm gì để hết cảnh nhiễu nhương?
Bè lũ khốn, cớ sao mi tham thế
Mấy ngàn năm đô hộ không đủ sao?
Đừng để lòng ta dậy sóng dâng trào
Bình vỡ, gương tan, mi chẳng được gì
Mà chỉ thấy một màu tan tác
Của ngàn năm nguyền rủa lũ bạo tàn
Hởi con dân Quảng Ngãi mến yêu ơi!
Dầu đi xa, vẫn mãi vọng về nơi ấy
Đất mẹ ngoan cường, đắp lũy dựng xây
Tình yêu ấy, con dâng cả từng ngày
Cho mẹ yên bình, hạnh phúc vững bàn tay.
Lương Phúc Đủ
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 14/07/2013
CÓ ĐÔI KHI
Có đôi khi thèm một lần ân ái
Một chiếc hôn nồng nàn sâu kín tận bên trong
Thèm được nghe tâm sự cả nỗi lòng
Đời ngang trái, duyên tình ta lận đận
Cho tim ai rung động suốt từng hồi
Ta cũng muốn thét lên trời tình yêu là có thực
Giữa những con người không cùng chung máu huyết
Mà linh hồn dìu dắt đón nhau đi
Ta cũng nằm nghe ai thủ thỉ thầm thì
Em yêu anh từ muôn ngàn kiếp trước
Nay duyên trần tái hợp chuyện đôi ta
Dẫu mai này đời lắm chuyện phôi pha
Thì anh mãi là tình yêu chung thủy…
Lương Phúc Đủ
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 01/07/2013
VIẾT SAU LẦN GIỞ
có tiếng hỏi: Từ thanh bình trở lại
nhện giăng đầy trong ý nghĩ tinh khôi
– trong tro bếp may ra còn than đỏ
thổi bùng lên ánh lửa hóa nụ cười
trăng gác núi tiếng gọi ngày phía ấy
nghe ầm vang một góc quan san
đêm rất thật ánh trăng già khuyếch tán
tình nước non thôi thúc bước nhịp nhàng
quanh bóng núi đùa cợt đời du thủ
bận lòng chi – ngắm sương khói biên thùy
cười kiêu hảnh sau mấy mùa thủ túc
nhớ tình nhau chong mắt biếc đương thì
lời kinh sách mang mang hồn lãng mạn
cỏ phương Nam xanh mượt dưới trời chiều
xưa có phải mắt nhìn chưa biếc vị
nên vô tình dẫm lên bóng liêu xiêu
gọi thơ phú làm chất men thi vị
mãi ung dung làm bạn chữ thánh hiền
thương đàn em dật dờ neo hố thẳm
mộng ngày xanh thấm lạnh những ưu phiền
cứ nhầm lẫn dẵm lên bờ hạnh phúc
nhìn quanh co bước xiêu veọ con người
biển bạc rừng vàng kéo chân những nụ cười
đầy mộng mị khắp chiều dài đất nước
sao không thể giận hờn chiều quay ngược
làm rối tung những giá trị thường hằng
nỗi chao đảo những tầng tầng mực thước
mãi lạm bàn chuyện thực giả chê khen
mùa giả tạm cũng đậm màu hưng phế
mộng trào dâng theo con nước chân thành
có tiệng gọi phía ngày reo trước mặt
rộn lòng nhau lớp lớp cây đời xanh./.
Ngã Du Tử
Posted in 01. Thơ, CB5, Ngã Du Tử | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 01/07/2013
NGỌN ĐÈN DẦU
Tôi lớn lên giữa quê nhà gian khổ
Nắng khô cằn, nước lũ ngập đồng xanh
Dù nắng mưa chim luôn về xây tổ
Chào bình minh rộn rã một ngày lên.
Việt Nam quê hương tôi, quê hương tôi
Muôn đời là hơi thở, là ánh hồng
Là sức sống, là niềm tin
Và Cha tôi – Ngọn đèn dầu sáng tỏ
Soi lối dẫn đường, sưởi ấm cả đời tôi.
Tuy đã xa vẫn nhớ hoài quê cũ
Nhớ con đò, bến nước, rặng dừa xanh
Từng bước chân như luôn còn in rõ
Là hành trang rộng mở cuộc đời tôi.
Việt Nam quê hương tôi, quê hương tôi
Muôn đời là hơi thở, là ánh hồng
Là sức sống, là niềm tin
Và Cha tôi – Ngọn đèn dầu sáng tỏ
Soi lối dẫn đường, sưởi ấm cả đời tôi.
Tấn Xuân
Posted in 01. Thơ, CB2, Tấn Xuân | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 01/07/2013
Chân mây điệp khúc bảy
Phận mình ở cuối non cao
Ngày ôm gió đợi đêm chào mây qua
Hiên chiều sương phủ bao la
Cuối đồi nắng tắt nhạt nhòa hoàng hôn
Mịt mờ khói động trên sông
Dáng sao thoáng vọng chập chờn chân mây
Sầu đông lá xếp trên cây
Bâng khuâng tôi đứng nghe lay lắt buồn
Sương Chiều ngủ dưới mù sương
Sóng ôm bọt nước trên nguồn về xuôi
Gió khua cuối bãi lưng đồi
Nhớ thương chạy trốn ra ngoài niềm tin
Xin về lối cũ mòn in
Cuối nghe chừng đã hồn vin bóng mình.
Khắc Minh
Nguồn: Trích từ thi phẩm “Ca dao tình yêu –
Chân mây điệp khúc”, Nxb Thơ, 1969
Posted in 01. Thơ, CB7, Khắc Minh | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 01/07/2013
BẾN SÔNG QUÊ
Chiều nhìn trời đất mênh mông
Nhớ về Sông Vệ thả dòng nước trôi
Lục bình tim tím xa xôi
Nhấp nhô bóng dáng những đồi cát cao
Bắp ngô khoai sắn bí đao
Cà dưa đậu giá chứa bao ân tình
Dòng sông uốn khúc xinh xinh
Trăng thanh gió mát thuyền tình đong đưa
Ai về thăm lại bến xưa
Thăm con đò nhỏ sớm trưa đợi chờ
Giọng hò vang vọng à ơ …
Ru tình vào những giấc mơ hoang đường
Nặng lỏng ấp ủ vấn vương
Để vầng trăng khuyết nhớ thương úa lòng
Đong đưa giọt nước trắng trong
Cánh buồm phơ phất giữa dòng phất phơ
Sông quê ai viết nên thơ
Cho hồn thi sĩ thẫn thờ trăng khuya
Người về bên bến sông kia
Ngọt ngào mộng đẹp hãy chia nỗi niềm
Sóng Thu
Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 01/07/2013
TÌNH THI XỨ QUẢNG
Biền biệt lâu rồi Quảng Ngãi ơi
Viễn phương sương tuyết đổ tơi bời
Viễn du chưa gởi lời ly biệt
Viễn mộng hoài hương dạt cuối trời
Còn nợ nhau mùa phượng thiết tha
Gòn bay lối cũ tưởng như là …
Còn nguyên vùng đất trời năm cũ?
Lay lắt tình đau xót kẻ xa
Đảo Lý còn ôm chuyện nước non?
Mộ gió còn đau nỗi mất – còn?
Long đầu kiếm bạc hờn thiên cổ
Hí thủy giòng trong – đục mỏi mòn.
Quảng Ngãi ơi! Người xa vẫn xa
Một vầng trăng xẻ mấy sơn hà
Bao giờ sóng gột lòng ly loạn
Để cỏ hoa về với cỏ hoa
Trương Vô Kiến
Posted in 01. Thơ, CB2, Trương Vô Kiến | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 01/07/2013
MÁI NGHÈO
Mái nghèo con nhớ ngày xưa
Nắng soi vách nứa, dột mưa ướt dầm
Dòng đời bão nỗi thăng trầm
Mẹ Cha cơ cực tảo tần tháng năm
Đêm nhìn lên mái ngắm trăng
Mùa đông thiếu áo, thiếu chăn cơ hàn
Nỗi niềm sao lắm bẽ bàng
Quê hương khói lửa muôn vàng khổ đau
Con nhìn mắt Mẹ thâm sâu
Vết hằn ghi dấu dãi dầu nắng mưa
Tuổi thơ câu hát ngày xưa
” cái cò bay lã ,bay la.. ” Ngoài đồng .
Mẹ ru con thỏa giấc nồng
Ngọt thay lời Mẹ tuổi hồng nên thơ .
Tình quê dào dạt vô bờ
Mái nghèo cái thuở bơ vơ ngọt ngào .
Hồng Phúc
Posted in 01. Thơ, CB2, Hồng Phúc | Leave a Comment »
Posted by thinhanquangngai1 trên 01/07/2013
LỬA VÀ THAN
Bất cứ lúc nào
Anh
Sẵn sàng cháy
Em
Tích đầy nhiên liệu
Lặng im chờ
Mỗi người mỗi giấc mơ
Hướng sáng
Nào ai muốn kết duyên cùng bóng đêm chạng vạng
Mấy độ rằm hai nửa vẫn trăng non
Sợ anh héo hon
Em thầm nén chặt
Sợ em hao mòn
Anh không dám đốt
Than và lửa
Lửa và than
Xa e nguội lạnh
Gần e lụi tàn
Khói mù hít thở dở dang
Ngột
Ngột
Ngột
Tai ngất mắt ngây
Cơ hồ chết ngạt
Tình câm u uất ứ đầy
Không thể nào không lên tiếng hát
Làm sao tắt cõi lòng rung sóng nhạc
Đôi trái tim hòa giai điệu rộn ràng
Cuồng nhiệt anh biến thành con dế lửa
Em dịu dàng cất giọng dế than…
Nguyễn Ngọc Hưng
Posted in 01. Thơ, CB2, Nguyễn Ngọc Hưng | 1 Comment »