HAI BÀI THƠ Của La Hà Thạch Trận
Posted by thinhanquangngai1 trên 04/04/2017
NẾU CÓ THỂ..
(Ngăn thêm đập trên Sông Trà)
Cũng là dòng nước ngày xưa
Bây giờ trơ đáy – trồng dưa hoa màu
Cũng là Trà Khúc thuở nao
Xa sông – thuyền gác mái chèo ngủ quên
Cũng là những cánh diều mềm
Chao bay trong gió làm duyên với trời
Cũng là lãng đãng sương rơi
Còn đâu bến cũ – tình ơi xa rồi
Sông Trà ngày ấy trong tôi
Loanh quanh dòng chảy, một thời nắng bay
Chuông ngân Thiên Ấn buồn lay
Long đầu hý thủy, áo ai dập dìu
Từ khi ngăn đập tưới tiêu
Thạnh nham sơn thủy tịch liêu vơi đầy
Mờ sương bọt trắng đá gầy
Sóng reo, tình nhớ vàng phai nồng nàn
Thượng nguồn nước đổ đồng xanh
Cuối nguồn thêm đập Thạch nham rộn ràng
Trà Giang trẻ mãi ngàn năm
Nếu như có thể ngăn dòng dựng xây
Nếu như có thể chung tay
Để dòng sông đẹp, xanh hoài thế gian
Qua cầu sóng biếc mênh mang
Đôi bờ đánh thức, nắng vàng thơ bay.
CHẠNH LÒNG
(Cảm xúc từ bài viết “Khép lại bằng cái kết nhân văn”
Báo Tuổi Trẻ ngày 28/3/2017)
Anh là người lính Vị Xuyên
Về hưu sống giữa bình yên – cơ hàn
Miếng cơm manh áo nhọc nhằn
Chở thuê, bốc vác, xa làng xa quê
Trĩu lòng thui thủi lối về
Tưởng đâu an phận ai dè rủi ro
Họa sao ập đến kiếp nghèo
Ngẩn ngơ chua sót, nỗi lo không lời
Đồng chí ơi! Đồng chí ơi!
Thời trai chinh chiến theo lời núi sông
Hòa bình di chứng chiến trường
Đạn bom, mảnh pháo còng lưng cuối đời
Ốm đau bịnh hoạn mãi thôi
Gánh mưa, đội nắng giữa trời sinh nhai
Không than vãn, không so bì
Bao năm gắng gượng, tháng ngày gian nan
Bây giờ về lại quê làng
Thương sao người cựu chiến binh hào hùng
Thôi thì đã trọn con đường
Chạnh lòng tôi lắm, đoạn trường anh qua
La Hà Thạch Trận
Trả lời