Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 163 Lượt

Archive for Tháng Bảy, 2018

CHÙM THƠ Của Lê Thanh Hùng

Posted by thinhanquangngai1 trên 22/07/2018

GIÓ TRỞ MÙA
Rùng rùng gió “giật mơ” (*) kín bãi
Cả một đời dưới đáy biển khơi
Chỉ khi khép vòng đời trở lại
Rứt lòng trôi dưới ánh mặt trời
*
Tháng ba trời trở mùa nồm rộ
Nắng hanh hao, cong cớn bãi bờ
Em gánh cá qua triền cố thổ
Rớt ngày xưa, tiếc ngẩn tiếc ngơ
*
Sóng bãi ngang, chạy chiều vội vã
Gánh trở vai, em đứng bổng dưng!
Trảng cát thân quen, sao xa lạ?
Lối mòn xưa, gãy nhịp dỡ chừng
*
Đường xa, đường xa dường trĩu nặng
Dốc nghiêng đời em cố bước qua
Hoa nắng nở rơi chiều sâu lắng
Cát quay tròn, cựa quậy phù sa
*
Như réo gọi gió nam non thổi lại
Sóng “lấp mơ” (*), lộng đất mù trời
Nghe ẩn khuất, quãng đời con gái
Đợi mưa về khóa mỏng buông lơi …
(*) Ở vùng biển Bình Thuận trước mùa mưa, sóng giật mơ trôi phủ kín bãi, khi gió giông sóng phủ cát lấp mơ là chuẩn bị có mưa đầu mùa.

TIẾC THƯƠNG NHAU, NGÀY GẶP LẠI

Ta tiếc thương em, hay em tiếc thương ta
Bao hão vọng, rụng rơi dần theo tuổi trẻ
Nhịp thời gian, đắm say, còn rung nhè nhẹ
Có những nẻo đời, đã khuất lấp mờ xa
*
Chuyện buồn nào, rồi năm tháng cũng dần qua
Chỉ còn lại, những niềm tươi xanh lấp lánh
Giữa mùa thu vàng, trời giăng giăng sắc lạnh
Em vẫn trẻ trung, trong áo váy nuột nà
*
Ta tiếc thương nhau, sao vương vấn thiết tha
Dĩ vãng buông xuôi, những điều ta có thể
Để bây giờ, nuối tiếc ngẩn ngơ như thế
Bừng dậy tiếng lòng, reo rộn rã ngân nga
*
Ơi mùa đi trong mắt biếc, xót nồng say
Gặp lại nhau đây, bao nỗi niềm buông thả
Một ngày xưa, sóng sánh rơi theo chiều lá
Đổ ngập sân vườn, trong nắng mới vờn lay …

HOÀNG HÔN BÊN CẦU HÒA PHÚ

Dấu nắng trên mặt người lấp lóa
Thong thả trôi uẩn khúc chập chờn
Bên song, mái tóc dài buông xỏa
Phủ kín hồn nhiên nét giản đơn
*
Như đâu đó một trời hoa mộng
Bên hiên nhà, tím ngắt bâng khuâng …
Gió lộng, đẩy đưa tà áo mỏng
Biết đâu đời, bao nỗi trầm luân
*
Bến sông cuốn nhịp đời hối hả
Dưới chân cầu, vòng sống trôi đi
Chao chác chợ chiều, trên bến cá
Nắng hoàng hôn, gợn sắc kiêu kỳ …
*
Ngày đi, ngày đi, điều lựa chọn
Khép mờ dần theo tuổi hoa trôi
Theo lối cũ, còn ai đưa đón
Đoạn đường quanh, lơi giọng đãi bôi
*
Bên song, một mình hong tóc rối
Nghe chiều buông đẫm mộng ngày xanh
Giơ tay với tháng ngày son rỗi
Chỉ thấy chiều tỉ mẩn vờn quanh …
Lê Thanh Hùng

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của La Hà Thạch Trận

Posted by admintnqn trên 22/07/2018

CHỈ LÀ

Chỉ là một thoáng hương xa
Tình thơ rắc hạt nở hoa dâng đời
Mong manh vàng võ tâm ai
Đường dài hun hút, mưa dài nghiêng nghiêng.

Chỉ là những giọt sương đêm
Trong veo ngọn lúa, ướt thềm xanh rêu
Lững lờ một mảnh trăng treo
Lao xao sóng vỗ, vạt bèo hợp tan.

Chỉ là một khúc nhạc trầm
Đàn đêm đơn điệu, nhân gian cõi đời
Tàn thu nên lá mãi rơi
Tàn phai nên tóc rối bời hai vai.

Chỉ là loáng thoáng bóng ai
Khói lam nhàn nhạt cỏ may kết tình
Cớ sao ai mãi độc hành ?
Dư âm dài mãi một mình bơ vơ !

NÚI XANH
Cảm xúc xưa ùa về nhoi nhói
Hoa cúc vàng dìu dịu tỏa hương
Núi xa xa xanh cùng nhật nguyệt
Bóng chiều tà nhè nhẹ mây vương.

Núi xanh xưa uy nghi huyền diệu
Vút trời cao lãng đãng sương rơi
Tôi tìm mãi dáng xưa bóng núi
Khe khẽ chiều thu mỏng chơi vơi.

Núi đứng im một mình núi khóc
Giọt sương khuya đau đáu đêm đen
Bên Bàu Tá tìm đâu thấy núi
Dưới bầu trời lành lạnh miên man.

Tuổi thơ tôi mỗi ngày qua núi
Hái trâm dày chan chát, chua chua
Tím bờ môi ngọt ngào ươn ướt
Vạt áo dài đẫm dấu tay mưa.

Núi trầm tư mờ mờ sương lạnh
Ký ức xa lặng lẽ bâng khuâng
Hoa mũ dẻ lưng đồi lặng gió
Thiên Bút xanh màu nhớ thu sang.

La Hà Thạch Trận

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của Trần Công Thạch

Posted by admintnqn trên 22/07/2018

ĐIỆN ĐƯỜNG THẮP SÁNG ĐƯỜNG QUÊ

Bao ngày bươn chải bụi mờ
Nay về quê cũ hồn thơ rộn ràng
Tre xanh vắng bóng cổng làng
“Bùn lầy cổ tích” nhà san sát nhà
Điện đường trạm xá tôi qua
Cầu dài, cầu ngắn, đường xa, đường gần
Xẻ ngang đồng ruộng Tân An
Xóm Sông – Bến Lở thênh thang xóm Đồng
Điện đường thắp sáng quê làng
Lần theo lối cũ ngỡ ngàng tình trăng
Cỏ thơm thang thoảng nhẹ lan
Thả bay lòng ẩn, bóng tàn đời tôi
Ngày xưa nghèo khó tả tơi
Xa quê lam lũ một thời mưu sinh
Trắng tay, tay trắng riêng mình
Lòng người gian dối vô tình với nhau
Bụi phong trần nỗi thương đau
Buồn vui quê cũ tìm nhau trở về
“Điện đường thắp sáng đường quê”
Mượn câu khẩu hiệu dệt thơ mừng làng.

BẰNG LĂNG NỞ TRƯỚC NHÀ EM
Bằng lăng nở trước nhà em
Tím chiều bãng lãng bên thềm thế gian
Kìa tím nhớ – cuộc tình anh
Chúc chen phượng vỹ, hanh hanh trưa hè
Giọng ve gợi nhớ tình xa
Yêu em từ độ mười ba hạ về
Tập làm thơ khi đêm về
Câu thơ ngớ ngẩn – tràn trề lời yêu
Bằng lăng tim tím dáng yêu
Phượng hồng soi bóng sóng triều sông trăng
Bên dòng Rạch Chiếc mang mang
Tình xưa nối nhịp địa đàng chung đôi.

Trần Công Thạch

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHỚM THU Thơ Trần Thoại Nguyên

Posted by admintnqn trên 22/07/2018

CHỚM THU

Nàng thu vừa gõ cửa
Chân rón rén qua thềm
Đêm qua hồn hoa cúc
Cựa mình tạ từ sen.

Trăng non nhô tóc mây
Vườn khuya thoảng hơi may
Mùa rưng rưng cảm giác
Thu vừa đến nơi nầy…

Khuôn mặt buồn tinh khôi
Nàng chớm thu lên ngôi
Đất trời im không nói
Em choáng ngợp hồn tôi !

Sáng ra bờ giậu biếc
Cánh bướm non thẩn thơ
Ồ nàng thu trong lá
Máu buồn rười rượi thu!

TRẦN THOẠI NGUYÊN

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »