Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 163 Lượt

Archive for Tháng Tám, 2018

CHÙM THƠ Của La Hà Thạch Trận

Posted by admintnqn trên 14/08/2018

Vàng thu Trà Khúc

Tôi về góc nhớ vọng lời ru
Sông nhuộm vàng thu – ráng đỏ màu
Phù sa bồi đắp thêm dòng cạn
Thả bóng chiều vơi, với dáng thu.
Sông vắng trầm tư buồn nhớ bến
Tam Thương gợn sóng vắng đò đưa
Lặng chiều mây thấp chìm đáy nước
Thu muộn Trà Giang khao khát mưa
Gió thu lồng lộng Trường Xuân cũ
Trăm năm mòn mỏi đợi con tàu
Có phải lòng người xa ngai ngái
Để dòng trong vắt cạn tình nhau
Vời vợi trời thu trắng Thạch Nham
Nước chảy về xuôi trải cánh đồng
Lá thu rơi chéo trên hè phố
Dãy đèn ngơ ngác cõng thu sang
Cầu xưa thơ thẩn sao mà nhớ
Thu về sắc biếc bóng dài tôi
Trà Khúc vàng lay quê nghèo khó
Vẫn cháy tình tôi suốt cuộc đời

Mỹ Khê cát trắng

Mấy chục năm rồi về với biển
Mỹ Khê cát trắng trượt bàn chân
Phi lao khe khẽ ru người đến
Vẫn nỗi lơ ngơ bắt dã tràng
Hè phai chút nắng hong tóc trắng
Tôi vẽ mộng mơ đợi bóng quen
Vốc lên cát trắng thơm hương muối
Biển vẫn đầy vơi không đổi tên
Sóng gợn hoàng hôn thủy triều xuống
Làm sao tôi đếm gió lên ngàn
Bao nhiêu giông tố bao nhiêu bão
Là bấy nhiêu đời sống lầm than
Tôi đã về đây chiều rất nắng
Phù vân tan nhẹ giữa lưng trời
Cánh buồm khắc khoải chờ đợi gió
Phi lao gầy guộc đứng mồ côi
Biển bạc rừng vàng quê tôi đấy
Chờ người đánh thức những tiềm năng
Tương lai biển trắng đầy du khách
Gió mặn nơi này ngọt đấu chân.

Một chút thôi

Một chút thôi người nhé!
Gởi tình về Cô Thôn
Vọng xa dài tiếng sóng
Cổ Lũy vời vợi trông
Sông buồn ra cửa biển
Thầm lặng và cô đơn
Giữa thực hư ký ức
Lòng rỉ sét hoàng hôn
Biển lấp đầy nỗi nhớ
Nằng nặng chiều heo may
Lời ru đau se thắt
Cát trắng tràn sóng say
Hàng dừa nghiêng hiu quạnh
Sóng vỗ về đêm thâu
Tìm ai đời xế bóng
Ta mất nhau từ lâu
Thuyền qua sông lấp lánh
Ánh trăng vàng biển sâu
Dìm hồn vào bóng nguyệt
Trang thơ ấy về đâu?
Xua tay theo biển gọi
Cổ Lũy Cô Thôn xưa
Bước dài trên cát trắng
Một chút thôi chiều mưa

LA HÀ THẠCH TRẬN

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

TRƯỜNG XƯA BẠN CŨ Thơ Trần Công Thạch

Posted by admintnqn trên 14/08/2018

Họp mặt 50 năm “TRƯỜNG XƯA, BẠN CŨ”
(1968 – 2018)

Nửa thế kỷ, ta xa TRẦN QUỐC TUẤN
Mái trường xưa hoa phượng đỏ rưng rưng
Lũ chúng tôi, tung bay đi khắp chốn
Ước vọng bay lên, ngang dọc tang bồng.

Người giỏi giang bước vào trường đại học
Kẻ thất thời khoác áo lính, giày sô
Hay theo tiếng gọi lên đường chiến đấu
Hay cuộn mình trốn nhủi – buồn hoang vu.

Hơn bốn mươi năm vui cảnh thái bình
Nay họp mặt sụt sùi người đã khuất
Ngậm ngùi bâng khuâng nhớ thuở thanh xuân
Bao kỷ niệm chạnh lòng người tu thức.

Nay râu tóc đổi màu theo năm tháng
Gậy trúc khòm lưng, khập khễnh bước chân
Nhưng tất cả vẫn nhớ ngày kỷ niệm
Cùng bên nhau, chia sẻ buổi hoàng hôn.

Năm mươi năm thăng trầm bao thay đổi
Vui hôm nay đừng vướng bận ngày mai
Bạn giàu sang quyền quý trong nhung lụa
Kẻ bần cùng khốn khó với tương lai.

Về trường xưa thăm danh thắng quê mình
Nhóm lửa lại bừng lên bao sức sống!
Điểm họp mặt đầu tiên! Bao kỷ niệm!!
“CÔ LŨY CÔ THÔN” nhà san sát từng mây
Cầu bê tông nối đôi bờ thương nhớ!
Hai thôn làng hết quạnh quẽ trời mây!
Say văn nghệ các cụ già “thất thập”
Cùng ca vang níu chút trẻ ngày xưa!

Hàng long não rưng rưng bao nỗi nhớ!
Tượng đài xưa TRẦN QUỐC TUẤN oai hùng
Những dãy lớp vươn mình trong nắng sớm!
Bạn bè xưa giờ thiếu vắng: sầu dâng!!

Đây danh thắng cùng nhau ta thưởng ngoạn
“THÁC TRẮNG MINH LONG” đẹp mãi trong ta
Ôi! Ba ngày hội “TRƯỜNG XƯA BẠN CŨ”
Năm mươi năm còn mãi đến ngàn sau.

Chưa kịp lên ngàn ta về biển sâu
Biển Sa Huỳnh mặn nồng tình bạn cũ
Nước trong xanh phơi phới tóc trắng đầu
Muối mặn đậm đà trao nghĩa tình nhau.

Cùng vui ca cho sóng lòng hòa nhịp
Năm mươi năm TRẦN QUỐC TUẤN còn đây!
Siết chặt tay hát vang bài đoàn kết
Hẹn hò nhau, những mùa phượng ngày mai.

TRẦN CÔNG THẠCH
Đệ thất 3 TQT
(1961 – 1962)

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

NIỆM KHÚC THU NHA TRANG Thơ Trần Thoại Nguyên

Posted by admintnqn trên 14/08/2018

NIỆM KHÚC THU NHA TRANG

Nha Trang ơi! Anh lại trở về
Trời vào thu gió biển se se
Biển êm ru xanh màu tình nhớ
Anh lang thang lặng lẽ bước đi…

Em giờ đâu mùa thu mắt biếc
Tóc ngắn ơi! Nhớ quán nhà dù
Hàng dừa biển cùng em mất tích
Chuyện chúng mình giờ sóng biển ru !

Em nhớ chăng sáng xưa còng gió
Anh bắt tặng em, nắng mai hồng
Còng gió mỏng manh em còn sợ
Thương cuộc đời em mấy bão giông !

Em còn nhớ lâu đài trên cát
Anh xây cho em cao mấy tầng
Tình chúng mình sóng đời vồ dập
Cũng tan theo cát biển lìa tan !

Nha Trang ơi! Thu anh về đây
Những con đường khóc thu tình phai
Ôi! Biển sóng muôn đời vẫn vỗ
Anh một mình niệm khúc tình phai!
TRẦN THOẠI NGUYÊN

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

MÙI HOA NHÀI Thơ Bùi Minh Vũ

Posted by admintnqn trên 14/08/2018

MÙI HOA NHAI
Tình yêu, ôi tình yêu, khai sáng
Bóng đêm và những trận mưa môi
Thương nhất ngày bổi hổi đợi cơm sôi
Đôi hơi thở chờ sao mai đủng đỉnh

Chói chang gian phòng gói quà sinh nhật
Những chiếc quần nhỏ như vầng trăng non
Những chiếc khăn xinh như tờ giấy trắng
Mùi hoa nhài trong vườn chuối reo lên

Vòng nôi tay đắp lên ngàn hơi thở
Pha lê nựng nịu rúc mình sóng vỡ
Giấu kín những gì con chim mắc cỡ
Muốn tha dịu dàng gửi đến muôn sau

Những giọt cà phê cong mình dấu hỏi
Em là ai đóa thuốc phiện môi anh
Trách muộn ngày, giận mưa nhanh
Vì đã biết trời trao nhau chiếc khóa

Mở cửa Cống Đôi muôn đời khép kín
Trồng một nàng tiên nữ dọc thời gian
Của những giấc mơ bầy chim mía
Mỗi sáng mai đừng chớp bể mưa ngàn.
BÙI MINH VŨ

Posted in 01. Thơ, Bùi Minh Vũ | Leave a Comment »