Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 161 Lượt

Archive for Tháng Sáu, 2017

CHÙM THƠ Của Nguyễn Hữu Hoàng

Posted by thinhanquangngai1 trên 17/06/2017

VIẾNG MỘ CHA!
Kỷ niệm ngày giỗ Cha thứ 16 .

Hôm nay con quỳ trước mộ Cha.
Thắp nén tâm hương khấn với người .
Công Đức sinh thành ơn dưỡng dục .
Ngàn năm con cháu dễ nào nguôi .
Sinh tử cuộc đời âu là phận !
Hình bóng cha phiêu hốt hao gầy.
Cốt nhục tình thâm xa nghìn dặm.
Con vẫn bên cha suốt tháng ngày .
Cánh cửa âm dương giờ đã khép.
Trần gian chen lấn một kiếp người .
Kẻ thắng người thua cạnh tranh quyền lực.
Cầu nguyện cho cha viên mãn ngậm cười .
Hôm nay về lại thăm mộ chí .
Tâm hương con nguyện những ngày qua .
Bỗng dưng tâm tưởng cay khóe mắt.
Thương nhớ. ….lòng con mấy mùa xa.

ĐÊM BUỒN !
Vẫn mình rồi lại mình thôi.
Chuyện cũ. ……áo cơm. …
Thức ngủ. …..chiêm bao. ……
.Gió mưa thổi ngược miền thương nhớ.
Ru ta trắng tóc tự thủa nào .
Về đây trăng gió làm bè bạn. ..
Ta uống đêm trường với rượu mồ côi .
Ngọng nghịu câu thơ trong tiềm thức.
Say tỉnh……vui buồn. …
Giấc mộng đầy vơi. ….
Đã nhón tay khuya , trái mùa đã hết .
Lỡ môi hôn, nghẹn một tiếng đàn,
Sông lỡ thề nguyền nên ngày đêm chảy miết.
Ta lỡ một đời nên vật vả tay trơn.
Ngổn ngang tâm sự cùng ai tỏ.
Ngồi tựa chân cầu, ngẫm trăng suông .
Có hòn đá cuội nằm thổn thức. ….
Nước chảy vô tình …..Cứa thấu xương. …..
H H 19/6/07 .

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của Lê Nghị

Posted by thinhanquangngai1 trên 17/06/2017

ĐẨY
Chiều buông
Đẩy nắng về trưa
Gió hờn ngoảnh mặt
đẩy mưa xuống đồi
Đẩy tôi
về phía em ngồi
Đẩy em về phía không tôi
hạ buồn
Đẩy người về phía đầu truông
Đẩy trăng về phía cội nguồn
thương đau
Đẩy tình về phía không nhau
Đẩy yêu thương phía nát nhàu câu thơ
Đẩy phong ba tới đợi chờ
Đẩy trăm dâu bể về bờ sông Tương
Đẩy mây
cho nắng chiều vương
Đẩy ta về phía con đường
thênh thang

CHẢY THEO DÒNG HẠ (4)
Viết tặng Thảo
Cõng một chút ngu ngơ
Tôi chạy ào xuống phố
Bàn chân nghe ngồ ngộ
Lối nào dành riêng ta
Gánh một nắm Hoàng hoa
Cất thành Tương tư tửu
Tri âm nào đổ rượu
Sông chảy hoài không thôi
Chung chiêng giữa cuộc đời
Sân si hoài được mất
Sách Kinh nào có thật
Mõ chuông giờ vô tri
Thõng tay nghĩ thuận tùy
Lục tìm tôi đã mất
Giữa dòng người tất bật
Tôi đâu rồi, tôi ơi….
Về lại núi rong chơi
Ngủ bên bờ lau trắng
Ô kìa, đêm tĩnh lặng
Em nằm tròn trong tôi
LÊ NGHỊ

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của Trần Công Thạch

Posted by thinhanquangngai1 trên 17/06/2017

MIỀN TRUNG QUÊ TÔI

Mưa nguồn chớp biển đông về
Miền Trung bão lũ dân quê trắng mùa
Chín tháng trời chẳng chịu mưa
Nắng thiêu đốt chẳng tiễn đưa khổ buồn
Dân quê quần quật thấy thương
Hai sương một nắng khổ nhường nào đây!
Cuộc sống cơ cực / tơi bời
Toàn nắng hạn dân chẳng ngơi phút nào!
Bắc thang lên hỏi trăng sao
Mưa dầm nắng cháy khi nào vui đâu?
Mùa đông nước trắng một màu
Dân đen cơ cực – đông sầu đắng cay.

TÌM EM

Được tin nàng sống Sài Thành
Hai bốn quận huyện phố phường thênh thang
Làm sao ta tìm được nàng?
Phải chăng đăng báo tìm nàng? Người chê?
“Chưa hề có cuộc chia ly”
Truyền hình tìm khắp, thấy ê cái đầu
Lục tìm điện thoại mợ dâu
Hỏi thăm nàng ở nơi đâu? Còn tìm!
Mợ chẳng biết, nàng bặt tin!
Mò kim đáy biển, biết tìm nơi nao?
“Tìm em như thể tìm chim
Chim về núi thắm, ta tìm biển xanh”.

Trần Công Thạch

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của La Hà Thạch Trận

Posted by thinhanquangngai1 trên 17/06/2017

RỘNG DÀI ĐƯỜNG BAY
Cảm xúc bài thơ Dáng Đứng Việt Nam của nhà thơ Lê Anh Xuân
và những bài viết phân tích của báo Tuổi Trẻ
ngày 08-09-11-13/06/2017.

Vẫn nguyên ngày ấy bầu trời
Anh từng ngã xuống, súng tì trực thăng
Bây giờ thành phố giàu sang
Những con đường mới, muôn ngàn tầng cao
Khắp nơi lớp lớp nhà lầu
Nối đuôi xe cộ, nỗi đau nghẽn đường
Cái thời trong đục, đục trong
Đồng tiền nhảy múa mênh mông cõi đời

Vẫn nguyên ngày ấy bầu trời
Dáng anh đứng thẳng một thời uy nghi
Tân Sơn Nhất người đến đi
Sân bay Quốc tế, kinh kỳ văn minh
Người chiến sĩ đã hy sinh
Thuở nao đứng bắn, lặng im thành đồng
“Một màu bình dị sáng trong”
Anh là ký ức quê hương anh hùng.

Vẫn nguyên ngày ấy bầu trời
Phi trường quá tải người người bon chen
Sân gôn rộng lớn kề bên
Nơi thừa, nơi thiếu là quyền lực ai?
Chiều nay gió lộng đường bay
Bao điều sai trái thời nay ngẫm buồn
Máu anh lửa đạn cầu vồng
Tấm lòng dũng cảm, tiến công diệt thù
Nắng vàng trải nhẹ mùa thu
Tên anh – Đất nước – Lời ru mẹ hiền
Bốn mươi năm lẻ bình yên
Từ anh “Dáng đứng Việt Nam” sáng ngời.

Vẫn nguyên ngày ấy bầu trời
Sân gôn hoành tráng, kiểu chơi nhà giàu
Ngẫm nhìn mà thấy nhói đau
Phi trường Quốc tế, phải đâu tầm thường
Lợi ích nhóm vẫn ung dung
Mà quên quá khứ máu xương thuở nào
Mà quên bao nỗi thương đau
Chiến tranh khốc liệt, ước ao hòa bình
Mong rằng lợi ích nhân dân
Đặt trên tất cả vì “tâm” vì “tài”
Mong rằng hội nhập tương lai
Kinh tế đất nước, rộng dài đường bay.

QUA CẦU MỐNG XƯA

Đường chiều chút nắng còn vương
Gió vừa gom lá, Sài Gòn chợt mưa
Qua cầu Mống đến chợ xưa
Xôn xao Xóm Chiếu sớm trưa nhọc nhằn
Cầu cao riu ríu dùng dằng
Em theo mẹ bước ngỡ ngàng gót chân
Sông dài uốn lượn miên man
Tuổi thơ mê mải lục bình tím mơ
Phố đêm loang úa trăng mờ
Còn đây lối nhớ dại khờ ngày xưa
Mưa buồn thả hạt lưa thưa
Lặng thinh nghe gió thổi đùa lá lay
Gánh đời chìm nổi thương vay
Tìm về ký ức lấp đầy cơn đau
Nén lòng nhặt lại cho nhau
Hương tình vụn vỡ, thay màu tóc xanh
Khẽ khàng sóng nước đêm thanh
Thủy triều lên xuống yên lành bến xưa
Bãi xa vọng tiếng đò đưa
Bồi hồi cánh lá nghiêng mưa dập dềnh
Bây giờ Cầu Mống rực đèn
Trăm năm di tích ánh lên sắc màu
Lang thang lạc bước trên cầu
Nhớ xưa dáng mẹ dãi dầu long đong.

La Hà Thạch Trận

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »