Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 163 Lượt

Archive for Tháng Mười, 2013

Chân mây điệp khúc tám – thơ Khắc Minh

Posted by thinhanquangngai1 trên 26/10/2013

Chân mây điệp khúc tám

Trên cao nối đỉnh sa mù
Đồi hoang bãi vắng đêm sầu ngước trông
Nhấp nhô mái núi chập chùng
Rung rinh bóng đổ thác buồn trầm ca
Bay mù sương xuống bao la
Chập chờn thoáng mộng thiết tha gọi Người
Mùa thu sầu trãi hong trời
Bay giăng giăng mắc thắp chơi vơi mờ
Tương tư chiều – nai bơ vơ
Nghiêng tai xuống ngóng dưới bờ động sương
Sao nằm khép vó bên sông
Mắt chong ngơ ngác hoàng hôn với buồn
Hiên trời gió núi mây ôm
Đất ru mục cỏ ta hôn thác ghềnh
Rừng xô cơn động qua đêm
Dài lên nỗi nhớ khát thèm gặp nhau

Khắc Minh
(Nguồn: Ca dao tinh yêu Chân mây điêp khúc, Nxb THƠ, 1969)

Posted in 01. Thơ, CB7, Khắc Minh | Leave a Comment »

Ba bài thơ Ngã Du Tử

Posted by thinhanquangngai1 trên 20/10/2013

MÙA SANG

Chuyển mùa từ độ gió sang
Rát Lào tím mặt đã tràn qua thu
Hiu hiu gió thoảng sương mù
Nỗi niềm em chuyển mấy tù ngục xa
Áo xưa thức giấc quan hà
Mây hương sắc,đường vàng hoa ngõ về

Giã từ ngày tháng hoang – mê
Đón trăng cùng mảnh hồn quê tự tình
Một thời ngậm miệng lặng thinh
Thế gian trái ấu cũng đành tròn vo
Bâng khuâng trong tổ tò vò
Cuộn tròn u uất nằm mơ giang hồ
Cõi người áo cộc quần thô
Đâu còn Em để tương tư tháng ngày

Sang mùa chuyển ngọn heo may
Có bàn tay, nắm bàn tay hẹn hò
Sông ơi, đầy những chuyến đò
Nước non vui, giục dòng thơ ngọt lành ./.

THÂN PHẬN

Lấy thi tứ lấp bao nổi buồn sâu thẳm
Để mai sau quên hết những điêu tàn
Khi bình minh trở mình Đọc tiếp »

Posted in 01. Thơ, CB5, Ngã Du Tử | 1 Comment »

Quê hương tôi – thơ Lê Văn Cát

Posted by thinhanquangngai1 trên 20/10/2013

QUÊ HƯƠNG TÔI

Quê hương Tôi nơi khúc ruột miền Trung
Có dãy Trường sơn oai hùng che chở
Biển Đông mênh mông mang nhiều nỗi nhớ
Con sóng vỗ về nhắc nhở người đi xa
Quê hương Tôi có Thiên ấn niêm hà
Bên dòng sông Trà nghiêng mình soi bóng
Người đi xa về bên cầu trông ngóng
Bữa cơm chiều với cá bống kho tiêu
Quê hương Tôi Quảng ngãi thân yêu
Kí ức tuổi thơ với cánh diều căng gió
Cánh đồng trưa đàn trâu đang gặm cỏ
Chiều dần tàn lối nhỏ phủ đầy sương
Quê hương Tôi có sông Vệ thân thương
Khi đêm về thường rủ ra bãi cát
Bên hàng phi lao trăng thanh gió mát
Chốn hẹn hò của đôi lứa yêu nhau
Quê hương Tôi nơi cắt rốn chôn nhau
Quên sao được những ngày đầu đi học
Cô giáo đánh vần ê a tập đọc
Dõi mắt xa xăm đợi tiếng trống tan trường
Từ giã ấu thơ Tôi cất bước lên đường
Hình bóng quê hương chìm dần vào kí ức
Bao năm trôi qua giữa dòng đời tất bật
Nỗi nhớ quê hương chôn chặt ở trong lòng
Đi xa rồi nhớ lắm Em biết không
Mùi thơm nồng tô don còn nóng hổi
Ngọt lịm môi của đường phèn đường phổi
Bánh nổ, bánh in Mẹ đúc vội, đón giao thừa
Ngày trở về thăm lại bến sông xưa
Người dân quê vẫn bốn mùa lam lũ
Cày xới, cuốc trồng thâm canh, tăng vụ
Một nắng hai sương vui thú với ruộng đồng
Ngày trở về Em đã bước sang sông
Đi theo chồng Em về nơi xứ khác
Bến đò xưa chiều nay buồn, nắng nhạt
Anh một mình ngồi ngắm áng mây trôi.

Long Khánh, 22.8.2013
Lê Văn Cát
(Bslevancat@gmail.com)

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »

Bên dòng sông Vệ – thơ Vĩnh Bình

Posted by thinhanquangngai1 trên 20/10/2013

BÊN DÒNG SÔNG VỆ
Riêng tặng: Các bạn HS Lớp 12 niên học 1981-1982
Trường PTTH Mộ đức

Chúng ta lớn lên bên dòng sông Vệ.
Sóng đôi bờ chao cánh nhịp võng đưa
Tháng ba về, hương đồng xao xuyến gọi,
Hạnh phúc lâng lâng kể xiết sao vừa!.

Nước sông quê gởi muôn trùng ý tưởng
Cuồn cuộn dâng trào cháy bỏng trong tim
Đứa đến Sydney, New york, London…
Đứa dạy học, kinh doanh …trên đất Mẹ.

Mùa đông sang tràn phù sa mới trẻ,
Cây xanh màu, trái trĩu nặng mồ hôi,
Cha Mẹ chắt chiu từng hào sữa ngọt,
Nghĩa sinh thành sâu lắng mãi khôn nguôi!.

Rồi mai đây đời chông gai gắng vượt,
Nghĩ về Thầy, nhớ bạn bâng khuâng,
Bài giải tích hôm nao lên bục giải,
Đồ thị mượt mà…..suối tóc em mang.

Quê ta đó!.
Xanh xanh màu biển mặn,
Tôm cá bốn mùa chở nặng nghĩa ân
Ngày chạp giỗ hương quyện bay hưng, phế,
Có bóng ta về, quán dốc bình an!.

Chúng ta lớn lên trên nền đất Việt.
Tiếng ve đan hoa phương thắm sân trường
Dưới hàng hiên em vừa trao mắt biếc,
Cánh thư Hồng còn mãi giữa mùa thương.

Tuổi thơ em hoa mướp vàng, tạm biệt.
Trao quả cho đời đọng chút hư không
Tuổi thơ em dáng sen Hồng trên má,
Anh trải lòng ngây ngất cạnh bờ mi

Tuổi thơ đi ngày không trở lại,
Lối ta về tắm mãi sông thương
Vườn nhà ai? Mùi Hoàng lan ngây dại
Mây bên chiều bảng lãng hoài vương ./.

TP HCM tháng 5 năm 2013
Vĩnh Bình

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »

Chùm thơ Phiêu lãng ca – Lưu Lãng Khách

Posted by thinhanquangngai1 trên 20/10/2013

Phiêu lãng ca 1

Gói tuổi đôi mười gửi núi Thiên
Gửi Trà Giang xác cuộc tình duyên
Đăng trình không chén sầu tống biệt
Song hành bóng nguyệt buổi đang lên
Một mái đầu xanh bụi tứ phương
Hai tay dang rộng đón vô thường
Chẳng lạ môi đùa mây núi thẳm
Quen rồi chân nghịch sóng trùng dương
Tuốt gươm dứt hận trào phẫn nộ
Ném bút ghì thơ lột ước nguyền
Vó ngựa tha hương trầm mấy độ
Bên lề cơm áo vẫn chưa yên
Gió mây mãi gọi đời phiêu lãng
Nhật nguyệt trau thân đức thánh hiền
Ngày đứng buồn trông chiều xuống bản
Đêm nằm vui đợi mộng lên tiên
Nửa đời sương tuyết về trên mái
Lòng vẽ bên trời một bóng quê
Phiêu lãng nào muôn trùng quan tái
Máu hải hồ sôi chửa hẹn về

Kỷ niệm I2K Đồng Nai
01/01/2000

Phiêu lãng ca 2

Vai túi cũ mèm khâu với vá
Tay đàn hoen rỉ phím cùng dây
Mắt háo hức chực điều Đọc tiếp »

Posted in 01. Thơ, CB5, Lưu Lãng Khách | Leave a Comment »

Về đi – thơ Trần Văn Khánh

Posted by thinhanquangngai1 trên 06/10/2013

VỀ ĐI

Mưa thu khói bếp quyện sông
Về thôi em hởi – bềnh bồng tóc bay
Mắt em- hồn gợn mê say
Lối xưa cỏ ướt xanh dày nhớ thương

Thôi thì … đành lỗi tơ vương
Thì thôi … đành lỡ con đường hồng tơ

Dẫu thương tiếc vẫn là mơ
Dẫu rằng cay đắng vẫn hờ hững thôi

Về đi em… để ngày trôi
Về đi… rủ bỏ bồi hồi luyến lưu

Trần Văn Khánh

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | 4 Comments »

Mộ hoa – thơ Phạm Dương

Posted by thinhanquangngai1 trên 06/10/2013

MỘ HOA
(Tặng Thằng Cu)

“Kể từ sông vệ chợ gò
Ngó vô Thi Phổ thấy đò dắt dây”

Phú Vinh hát bộ còn đây
Kiến Khương trường cũ còn bay bông gòn
Bông Mù u Trắng xốn xang
Đồi Vom,Núi Điệp, Núi Vàng, An Phong
Núi Mồ Côi nhức nhối lòng…?
Đá Bạc, núi Một dáng Rồng uy nghi
Cao Biền Vết sử còn ghi
An Long vàng lúa, xanh rì bãi dâu
Vệ giang một nửa nhịp cầu
Nửa dòng trong đục về đâu hỡi thuyền
Bậu theo chú Lái tìm duyên
Sông Thoa rẽ lồi xuôi miền An Ba,
Đồng sâu Thi Phổ không xa
Nếp hương trĩu hạt Mạch nha thơm lừng
Ai về Bầu sùng Đồng Đưng
Ai lên núi Đọ ngắm rừng phi lao
Biển ngang một dải lụa đào
Ngàn năm sóng vỗ cồn cào nổi quê
Ai về núi Thụ thì về
Tú sơn còn đó lời thề còn đây
Ai lên Đồng Ngỗ nướng khoai
Tìm hương mùa cũ ,tìm ngày xa xăm
Sắc không một cuộc trăm năm
Thương nhau rút ruột kiếp tằm nhả tơ
Người đi dạ có ngẫn ngơ…..

Phạm Dương (tuquy87@gmail.com)

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »