Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 163 Lượt

Archive for Tháng Mười Một, 2013

Ơn người đưa đò – thơ Hồng Phúc

Posted by thinhanquangngai1 trên 19/11/2013

ƠN NGƯỜI ĐƯA ĐÒ
(Tâm tình Kính dâng Thầy Cô giáo nhân ngày 20/11/2013)

Lặng lẽ đưa đò trên bến sông
Với bao thế hệ tuổi mơ hồng
Thầy Cô trao gửi từng trang sách
Tận tụy yêu thương mãi ấm nồng .

Ươm mầm tuổi trẻ gieo tri thức
Bắc đẩu soi đường.. Theo hướng trông
Bể học mênh mông người vững lái
Công thành danh toại thỏa hoài mong ..

Cảm tạ ơn Thầy, Cô gắng công
Từng trang giáo án mãi vun trồng
Chắp từng đôi cánh trò bay tới
Bờ bến vinh quang rực ánh hồng

Hồng Phúc

Posted in 01. Thơ, CB5, Hồng Phúc | Leave a Comment »

Bão quê – thơ La Tinh

Posted by thinhanquangngai1 trên 19/11/2013

BÃO QUÊ

Thương quá Miền Trung, thương người Trung
Thương mùa gió bão đến mịt mùng
Thương cảnh xóm làng chìm trong bão
Thương lắm người dân của quê hương !

Mưa bão đau lòng người xứ Nẫu
Ướt sũng đường thôn lạnh hồn quê
Mênh mông bạc trắng màu sông nước
Che khuất nhà xưa ngập lối về

Bão khắp quê hương, bão hồn ta
Bão nát trời Trung, nát quê nhà
Bão dắt tuổi thơ vào sương gió
Bão nhuộm đời trong bạc tuổi già

Thương quá Miền Trung trong xót xa
Thương những người con của quê nhà
Thương mảnh hồn quê trong mưa gió
Rồi nắng vàng lên hôn cánh hoa…

Bão Hiyan, 10/11/2013
La Tinh

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »

Về thôi em – thơ Lê Văn Cát

Posted by thinhanquangngai1 trên 19/11/2013

VỀ THÔI EM!

Về thôi em! bao năm rồi lưu lạc
Chốn quê người vất vả chuyện mưu sinh
Còn nhớ chăng con sông nhỏ quê mình
Và câu chuyện của chúng mình một thuở
Về thôi em! biết mai em còn nhớ
Dấu chân ngày nào trên lối cũ quê xa
Ngắm hoàng hôn sau mỗi buổi chiều tà
Bản tình ca, quê hương mình thật đẹp
Về thôi em! giữa dòng đời rộng hẹp
Biết ngày nào mình lại lạc mất nhau
Chuyện áo cơm những ngày tháng cơ cầu
Biết còn đâu con đường về quê mẹ
Về thôi em! qua rồi thời tuổi trẻ
Mái tóc phiêu bồng nay đã đẫm hơi sương
Một lần ra đi và mãi miết khắp nẻo đường
Chợt nhìn lại quê hương mờ xa khuất
Về thôi em! biết mai còn có được
Một lần về thăm lại chốn quê xưa
Người ra đi biết nói mấy cho vừa
Nỗi khắc khoải tháng năm dài xa cách.

Lê Văn Cát

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »

Mùa đông quê hương – thơ Sóng Thu

Posted by thinhanquangngai1 trên 19/11/2013

MÙA ĐÔNG QUÊ HƯƠNG

Bão qua lũ lụt lại về
Nước cao vời vợi vườn quê ngập tràn
Từng đàn kiến nhỏ rời hang
Ễnh ương cóc tía hét vang quanh nhà
Trời sao gieo mãi phong ba
Mây đen u ám mưa sa dập dìu
Nhái con run rẩy liêu nghêu
Nước sông dâng lớn hắt hiu bãi bờ
Người dân chịu cảnh bơ vơ
Quê hương Quảng Ngãi xác xơ hoang tàn
Hằng Nga Chú Cuội ngỡ ngàng
Trăng rằm quạnh vắng mây đan đầy trời
Thương người dân Quảng chơi vơi
Đã nghèo còn phải chịu đời thiên tai
Rét Đông tê tái đêm dài
Heo may buốt lạnh hai vai Mẹ gầy
Tím lòng đôi mắt con cay
Xót thương người Quảng đêm ngày rưng rưng

16/11/2013
Sóng Thu

Posted in 01. Thơ, 14. Thân hữu, CB5 | Leave a Comment »

Hai bài thơ Trương Vô Kiến

Posted by thinhanquangngai1 trên 13/11/2013

MỘT CHIỀU THU MUỘN

Bây giờ mùa lá vàng rơi
Lòng chênh chao một phương vời vợi bay
Tà huy vãi sắc chân mây
Hoa rơi rớt phấn
Hương bay lạc lòng

Nghiêng về một nẻo trời đông
Cõi hồn hoang dại mênh mông bóng mình
Em làm rụng cánh thư sinh
Nhặt lên ta đợi bình minh cuối trời

Vàng ơi
Úa cả chiều rơi
Bay bay cánh nắng không nơi tận cùng

-Trương Vô Kiến
10-2013

CON ĐƯỜNG BỤI ĐỎ

con đường bụi đỏ mù bay
che
đôi mắt trắng
lạc
ngoài khăn sô
che dòng Đọc tiếp »

Posted in 01. Thơ, CB5, Trương Vô Kiến | 10 Comments »

Em và ngày xưa – thơ Phạm Thanh Truyền

Posted by thinhanquangngai1 trên 13/11/2013

Em và ngày xưa

Tặng 17.25.29.04

Bàn tay tìm lấy bàn tay
Tìm trong đông lạnh thu tàn, hắt hiu!
Tìm em tìm giữa ban chiều
Tóc anh đã nhuốm lắm điều thị phi…

Tim anh dễ có mấy khi
Rơi vào đúng nhịp dậy thì xuân mơ!?
Tim anh ngày ấy bơ vơ
Đi về ngõ hẹp tình cờ gặp em!
Mát lòng giọng hát dịu êm
Em đưa anh đến truớc thềm vườn thơ
Dặt dìu êm ả, ngẩn ngơ!
Anh ôm choàng lấy giấc mơ hiện về…

Mê mê, tỉnh tỉnh, mê mê
Tim anh phút chốc vụng về vỡ toang
Bàng hoàng sau những bàng hoàng!
Vấn vương tình cũ,
hai hàng lệ rơi!
Giọt nước mắt em, giọt mưa rơi
Rơi rơi
thấm đẫm con đường anh qua!
Bao ngày tháng sẽ đi xa
Em trong quá khứ, bóng ma hiện về!
Chợt dần tỉnh một cơn mê
Đưa anh về với đường quê năm nào!

Tìm em trong trận mưa rào
Tìm em!
lỗi hẹn
hôm nào…
Xa xôi!

11/2013
Phạm Thanh Truyền

Posted in 01. Thơ, CB5, Phạm Thanh Truyền | Leave a Comment »

Về “n bài thơ ngắn”

Posted by thinhanquangngai1 trên 03/11/2013

VỀ “n BÀI THƠ NGẮN”

nbaithongan-bia1… Qua  “n Bài Thơ Ngắn” của Đinh Tấn Phước (Nxb Văn Học, 2012), ta bắt gặp một kiểu cấu trúc tân kỳ mang tính thể nghiệm, và tiếp xúc một tâm hồn thơ phóng khoáng : thoát ly mọi ràng buộc của cảm xúc sáo mòn trong một khung cảnh chật hẹp. Tác giả vừa làm nghệ thuật ngôn từ trong những bài thơ ngắn đến mức vượt giới hạn cô đúc, vừa phi lộ: “nội dung có thể nằm hoặc không ở những câu chữ”. Không hẳn tác giả đưa triết lý toán vào thơ như có người đã cảm nhận, song nếu không có toán học trong con người thi sĩ Đinh Tấn Phước thì vị tất đã xuất hiện “n Bài Thơ Ngắn”!

Thơ vốn không phải bao giờ cũng biểu hiện cái cụ thể. Cái không cụ thể trong tình ý sâu xa ở đây, gắn với ý niệm ngắn của bài thơ, câu thơ, lặn sâu vào những câu chữ tưởng chừng mông lung và hư ảo, tạo nên hình tượng và dáng vẻ thơ độc đáo. Phong cách thơ Đinh Tấn Phước bắt đầu từ đấy.

Những cái có vẻ mới và lạ trong “n Bài Thơ Ngắn”, tuy không ngoại lệ song cũng không là thông lệ. Thơ là “lĩnh vực của vô cùng” cho mọi ý tưởng sáng tạo. Trong thời đại văn minh trí tuệ như hiện nay, thơ càng tiến xa vào nhiều vùng tìm tòi, khám phá. Đi trong thời đại ấy, Đinh Tấn Phước từ “Chạm Bóng” (Nxb Văn học, 2009)  đến “n Bài Thơ Ngắn” đã góp tiếng nói có phong vị và hương sắc riêng vào nền thơ Việt Nam.

GS. Trường Lưu
(Nguyên Viện trưởng Viện Văn hoá)

Posted in 04. Bài viết, CB5, Đinh Tấn Phước | Leave a Comment »