Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 162 Lượt

CHÙM THƠ Của La Hà Thạch Trận

Posted by admintnqn trên 08/11/2018

BÊN KIA SÔNG

Bên kia sông
Mùa về hanh hao gió
Cánh diều nghiêng thèm khát bầu trời xanh
Phía nơi đó
Những cao tầng ngạo nghễ
Sừng sững uy nghi
Chắn gió lang thang
Ánh điện lung linh
Đêm về gợi nhớ
Cánh đồng xưa vầng sáng phía trời xa
Mẹ lặng lẽ chong đèn trong đêm tối
Đợi đoàn quân
Chiến thắng trẩy sang sông
Những vắt cơm khô
Những ca nước ấm
Những thuyền nan xuôi ngược đón các con qua
Trong lạnh lẽo
Mẹ dầm mưa run rẩy
Dáng hao gầy
Nằng nặng mắt cay cay

Bên kia sông
Không còn nơi cư trú
Cho mẹ già tóc bạc mồi da
Với chút bồi thường rời xa đất Tổ
Mẹ sống lang thang
Quán trọ
Không nhà
Mẹ Thủ Thiêm ơi!
Mẹ Thủ Thiêm ơi!
Mười mấy năm trời nước mắt cạn khô
Mười mấy năm rồi niềm đau vắt kiệt
Mong xuân này
Mái ấm “gói bơ vơ”

VẮNG THU

Sài Gòn không có mùa thu
Mưa giăng đẩy lá, co ro ngõ buồn
Lơ ngơ lạc phố hoàng hôn
Đèn vàng đầu ngõ, hương nồng hoàng lan
Cà phê giọt đắng Quán Văn
Mưa xưa góc nhỏ, lạc vần thơ xanh
Phải chi có gió thu sang
Để hồn đọng lại mùa vàng nhớ thương

Sài Gòn không có mùa thu
Mưa mờ lướt thướt vu vơ giọt buồn
Bóng nghiêng – thả bóng hư không
Chiều rơi cạn gió, trăng buông lạnh lùng
Vạt khuya vẳng tiếng thạch sùng
Mưa hoài tình nhỡ rưng rưng lặng chờ
Ai về chạm phố ngẩn ngơ
Dòng sông vẫn mãi vắng đò vắng thu

LA HÀ THẠCH TRẬN

Bình luận về bài viết này