Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 161 Lượt

Archive for Tháng Một, 2019

TỰ TÌNH MÙA CỎ LAU Thơ Thượng Tấn Đạt

Posted by thinhanquangngai1 trên 26/01/2019

TỰ TÌNH MÙA CỎ LAU

Chiều sông Trà nắng buông màn vội vã

Bến đò ngang văng vẳng tiếng ai hò

Bờ cỏ lau thẹn thùng xuôi theo gió

Em kịp về cùng ngắm mùa bông lau?

Cứ mỗi cuối thu, bờ sông Trà rộn rã

Bến đò chiều, trai gái ngỏ lời yêu

Một buổi chiều vào ngày thu năm ấy

Ai khẽ hờn làm xao xuyến lòng nhau.

Đã mấy thu đi qua rồi em nhỉ?

Buổi hẹn đầu cùng mùa hoa cỏ lau

Em e thẹn làm ửng hồng đôi má

Anh ngượng ngùng trao vội nụ hôn đầu

Trời chuyển sang đông gió se se lạnh

Cỏ lâu nay đã phủ kín bến chờ

Và cũng từ một chiều thu năm ấy

Em xa rồi, còn lại bến đò xưa.

                                 THƯỢNG TẤN ĐẠT

Posted in 01. Thơ | 2 Comments »

CHÙM THƠ Của Hà Quảng

Posted by thinhanquangngai1 trên 26/01/2019

NGHE HAI TIẾNG CỐ NHÂN
Với: Mộc Miên

Nghe em gọi cố nhân trong buồn vắng
Trong nỗi niềm tâm sự thiết tha yêu
Nghe miên man đất trời Đông Bắc
Để người đi nỗi nhớ biết bao điều…
Người ở lại và người ra đi có nỗi niềm tâm sự
Có nỗi lòng sâu lắng tận con tim
Để bây giờ em đâu biết lối tìm
Nên tiếng thơ buông chùng trong thương nhớ.
Em có thấy? Kìa! Bầu trời cao vời vợi
Và người đi khuất nẻo lối chân mây
Em vẫn mong, vẫn ước được sum vầy
Mong cố nhân có ngày trở lại.
Anh nghe gọi hai tiếng “cố nhân”
Toát ra từ lời thơ chân thành mộc mạc
Anh thấy chút gì dường như mất mát
Trong nghĩa tình sâu lắng của riêng em.
Anh cũng có người cố nhân như em vậy
Đã ra đi và bây giờ chưa lần gặp lại
Mặc thời gian trôi. Bao điều… mãi mãi
nắng chiều buông tiếng ai vàng vọt nhớ.

LỜI CỦA GIÓ
Em ngồi nghe tiếng gió
Lắng đọng cả suy tư
Dòng cảm xúc thật hư
Miên man chiều buông nắng.
Gió cuối đông chầm chậm
Để lại bao nhớ thương
Nỗi nhớ thật vấn vương
Nên em mang màu nhớ.
Anh ngồi đây làm thơ
Con gió về ngang ngõ
Tình yêu em ngày đó
Đôi mắt quầng thẩm sâu.
Cơn gió vẫn còn đó
Mà tình em đâu rồi
Làm tim anh bồi hồi
Khi tình yêu lên tiếng.
Em ở tận phương xa
Có nghe lời của gió
Có nghe lời yêu thương
Của ngày xưa còn đó!
HÀ QUẢNG

Posted in Hà Quảng | Leave a Comment »

THƯ GỬI MẸ CUỐI NĂM Thơ Trần Thoại Nguyên

Posted by thinhanquangngai1 trên 26/01/2019

THƯ GỬI MẸ CUỐI NĂM
(Thơ con viết để Mẹ đọc đây!)

Tháng Chạp mùa đông quê nhà lạnh
Mẹ ơi! Tuổi hạc ngóng con về!
Ở đây nắng hạ Úc trời nóng
Thương nhớ mẹ già! Thương nhớ quê !

Con gọi phôn về, mẹ vẫn khỏe
Nụ cười hiền độ lượng lời yêu
Mẹ ơi! Thương cháu con mẹ nhé
Chắt ngoại chào mừng cố ngoại yêu!

Sắp trăm tuổi thượng thọ mẹ ơi !
Thời đại…cháu con bốn phương trời
Đất nước,gia đình bao nghịch cảnh
Cây cao bóng cả …mẹ cười thôi !

Ơn Trời Phật độ! Mẹ minh mẫn!
Còn đọc thơ con, cháu chắt nghe
Mẹ ơi! Hoa cải về trời ! Tiếc !
Còn lại răm buồn ! Mẹ sắt se ! (*)

Bởi con lang bạt đời thi sĩ
Trời bắt đi hoang thuở thiếu thời! (**)
Dẫu học hành,hai ba đại học
Đời con trớt quớt! Chỉ thơ thôi !

Mẹ yêu con , trách cơn khờ dại
“Chẳng lẽ tau đây phải chỉ đường!
Đời xảo trá! Tội con oan trái !
Ăn đi con! Chỉ có cơm thương!”

Rồi mẹ bảo ” Ở hiền gặp lành ”
Mẹ cười cảm động cả trời xanh!
Mẹ ơi! Ôm mẹ mà con khóc
Chữ Hiếu đời con mộng chẳng thành!

Đêm qua nhớ mẹ ngắm trăng suông
Mường tượng trời quê mẹ lặng buồn!
Mẹ sống gửi nhờ …Ơn quê ngoại !
Mái nhà xưa… vàng lạnh khói hương !

Mẹ ơi! Mấy bữa nữa đông qua
Mừng tuổi mẹ vui cùng Tết Ta!
Xuân mới mai vàng reo hạc trắng
Con về sớm tối…mẹ con ta !

Con trai của mẹ
TRẦN THOẠI NGUYÊN

(*) : Em trai tôi làm quan chức lãnh đạo ngành GD ở quê nhà nên mẹ được êm ấm. Em đã về trời mấy năm nay.
(**) :Năm 12 tuổi tôi đã bỏ nhà đi hoang vào Nam kiếm sống.

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÚC TOÀN THỂ BẠN ĐỌC CÙNG CỌNG TÁC VIÊN. AN KHANG – THỊNH VƯỢNG

Posted by thinhanquangngai1 trên 26/01/2019

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »