Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 161 Lượt

Archive for Tháng Tư, 2019

CHÙM THƠ Của Lê Thanh Hùng

Posted by thinhanquangngai1 trên 06/04/2019

THÁNG HAI TRỜI TỐ BẤC
“Tháng giêng động dài …”
Em nhuộm nắng, tháng hai tố bấc
Sóng gọt bờ bãi vắng đìu hiu
Thuyền tránh tố, về đầy bến chật
Cứ ngóng trông cho gió trở chiều
*
Sao em mong một điều gì khác
Loanh quanh trong nắng chảy hoang chiều
Trên dốc cát, dấu ngày phai nhạt
Gió cuốn bong tình, gợn khát yêu
*
Dập dờn sóng, cơn giông nước lớn
Cuốn phăng bờ, ngập bãi, lay tình
Sao thấy một chút gì lợn cợn
Đâu mất rồi, những nét tươi xinh
*
Em bối rối trong chiều ngược gió
Áo tròn căng mộng tưởng xuân thì
Tháng hai nắng dường như để ngỏ
Sợi dây neo hờ hững hoài nghi
*
Dang tay với chiều rơi bổi hổi
Rợp trời trong vờ vĩnh nắng reo
Mặc cơn gió dật dờ thổi rối
Em bươn theo tiếng vọng mái chèo …

LỠ HẸN THÁNG BA
Trời sắp mưa, lòng ta ướt vội
Gió nam non, riu ríu bãi bờ
Biết chốn cũ, đâu xa mấy đỗi
Mà hẹn lần, hẹn lữa, bâng quơ
*
Tiếng sấm xa, vỡ òa giận dỗi
Váng vất tình, khê đọng bao năm
Có gì đâu, sao nghe tồi tội
Một tiếng đàn, lạc nhịp xa xăm …
*
Gió đang mùa tháng ba đến sớm
Tiếng lá khua, gõ nhịp nắng đi
Theo lối cũ, quanh co lởm chởm
Tiếng sóng xa, đổ vọng rầm rì
*
Cũng tầm này, nắng rong mùa cũ
Phố ngày xưa, ta đã có nhau
Trúc trắc làm chi, lời ẩn dụ
Thời gian nào, gấp khúc chênh chao
*
Rơi đâu đó, nỗi buồn tóc bạc
Trói hồn nhiên, đằng đẵng dấu tình
Sao quanh quất lối mòn khang khác
Giật mình nghe gãy đổ hư linh …

SÓNG XA
Góc mây trắng ngang trời xúng xính
Nắng vàng chiều, ngập bước chân êm
Biển Hòn Rơm, giật mình vờ vĩnh
Con sóng xa, úp mở quanh thềm
*
Em, sắc màu lung linh, trước biển
Dập dờn, trên con sóng lượn quanh
Như khách lạ, lơ ngơ hóng chuyện
Đăm đắm chiều, tím biếc biển xanh
*
Sao nhớ hoài, một thời trai trẻ
Biển mênh mông, sâu thẳm chân trời
Mãnh trăng khuyết, treo bờ quạnh quẽ
Đêm Hòn Rơm, hiu quạnh người ơi!
*
Xuồng lưới Rùng, buông dầm nằm ngủ
Chờ nước lên, sóng vỗ triều đêm
Gối lên lưới, loang hương ngày cũ
Loáng thoáng chập chờn, tan dịu êm
*
Nay trở lại, ngày xưa trở lại
Biển vẫn xanh trong biếc tầm nhìn
Vẫn con sóng thì thầm ru mãi
Chỉ tiếc là, lâu lắm bặt tin …
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của Bùi Minh Vũ

Posted by thinhanquangngai1 trên 06/04/2019

LÃO NGƯ KỲ TÂN
Kính dâng lên hương hồn cha tôi.

1

Lão ngư nhìn

còng gió lao xuống biển

Mất hút bọt trắng bập bùng

chôn cuộc đời

Vì những đôi mắt

Những đôi tay

những đói thèm cấm kỵ

thỉnh thoảng chạy vèo lên bờ

chẳng cắn bàn chân gân guốc chằng chịt

ngắm nắng chiều sắp chết

chiếc ghe nhọn đèo bòng lưới và cá trắng

có thể đè bẹp

trên những đụn cát câm

và đôi mắt già ngư hai ngôi sao vỡ.

2

Xúng xính áo quần mốc thích

Lão ngư nhìn biển lắc lư

trên ngọn sóng

Lắc lư cuộc đời trên biển

Như con còng gió ẩn mình

Đóng cuộc đời trên chiếc ghe

Nhốt cuộc đời trong chiếc mủng

Tóc chai hấp dẫn nắng vàng

Lão ngư bám biển cái nút áo

Bám vải

Những lần biển khiếm nhã

điên cơn sóng động

lão ngư vỗ vai mặt trời

mơ mờ đàn cá cơm đen sánh.

3

Khi bão bay bờ cát trắng

Mất dấu chân lão ngư

Như tuổi thơ chẳng còn mực tím

Ăn những chiếc ghe

Uống những lời thề

Ghìm giữ linh hồn thân xác thong dong

màu thời gian đụn bại

những con còng xanh xao vùi trong nước

Khói nhang trên những hàng dương

Những chiếc ghe ghẻ lạnh trên cơ thể của biển.

Lão ngư bập bềnh chiếc phao trắng

Phanh ngực áo mốc meo.

4

Lần em xăm đôi mắt cá

Tối sẫm biển

Chao đảo chiếc thuyền nan

lưới thủng

Lũ cá bỏ đi giang hồ

Lão ngư khóc tấm lưng trần say gió

Ngắm hạt cơm nguội

Bỏng đôi mắt

bỏng dạ dày

Đôi tay em thò đôi mắt cá

Thò vào vành tim hẹp

Thò rỗng không chiếc lép

Tiếng ho he xám xịt nửa linh hồn

5

Làng Kỳ Tân dựng Lăng Ông bao giờ

Hội về xa khơi bình yên mong chờ may mắn

Ông ơi

Cá ơi

Trắng những chiếc thuyền lấp kín những bàn chân cong veo

các em gánh thâu đêm

các anh ngắm nhìn mái tóc chưa kịp gội

Lão ngư mơ về hội

Cầu ngư

Những con cá há miệng

Ngậm phao chờ bàn tay chai sì.

6

Trên bầu trời dưới bầu bạn

Trên đầu xanh dưới chân xanh

đôi mắt xanh xứ sở

Chẳng hề vơi

Nợ nặng cuộc đời

Sống như bọt sóng

Tắc nghẽn con chữ

Hồn nhiên cơm ngày

Nói như sóng vỗ mạn thuyền

Cười như gió đẩy đưa ghe

Nhuộm da bằng nắng

Cắn biển khi đói

Lão ngư ngồi trên chiếc thuyền nan như trên ghế bành

Thú nhận chiếc lưỡi có nhiều xương không nước bọt.

7

Con cái chẳng ai có sách

Lão ngư không ký được tên mình

Thuộc làu dân ca

thuộc làu sấm chớp lạch luồng cá chạy

Trong ống sớ giấy tờ nhì nhằng hẩm hiu

Những tờ khai sinh vàng ố

Như giấc ngủ ban trưa của cá

Lão ngư quên ngày sinh ra

Trong tiếng đạn bay quen thuộc

8

Lão ngư bước vào nhà

Như bước vào tổ chim

một thanh củi vẽ ra cũng không thấy

Lửa cơm bằng lá liễu

Chẳng có nước máy

Khát nước giếng

Thèm nước giếng

Hồn nhiên nước giếng

Nước giếng có lửa đốt cháy những im lặng

Những thanh củi trong ký ức trôi

vật vờ dòng An Mô cạn kiệt.

9

Dòng sông bám biển

cát lấp đôi chân

nạo vét đôi mắt

mơ hồ ngày

Cửa Lở

chiếc ống thổi lửa

Mang ghe về người về

Tươi rói đôi mắt cá

Áo quần còn đẫm muối trắng tinh

Kỳ Tân ngoi lên ngôi nhà mới

Lao xao lão nhậu cá cơm cười.

10

Biển trùm mền cuộc đời

Chẳng có nét chữ trên cát

Chỉ có bàn chân chơi vơi cùng bóng nắng nung trưa

Bị cột như một gói bánh

Đôi mắt mong manh lão ngư xa mờ

Những ngày dài không có đêm

Những đêm dài không có ngày

Những ngôi sao xúc động lặng thinh trở về làng

bước ra bước vào

con sóng bận tâm nát tan trong biển

Đầu thai làm kiếp khác kiếp người

Chẳng có nấm mồ dương gian rộng lớn

Nấm mồ không có đất đai

Trú ẩn những con còng gió

Thảnh thơi sóng vỗ.

11

Gió trăng chưa hề phản bội

Gặm nhấm những hư hao

Neo đậu bến bờ

Trên những sợi tóc hôi chai và bạc trắng

Lão ngư ngủ trên cát ăn trên cát tù và trên cát

Đẻ những đứa con trên cát

dã tràng nhà

những tảng đá nước lắc lư

Trôi những câu dân ca lắc lư

Những chiếc vòng cầu hôn lắc lư

Gió trăng muôn thuở khạc nhổ lên những xúng xính và nhũng nhiễu

Chúng lau sạch những hạt lệ chờ mong của lão ngư

Hề một vợt

Hai vợt cá và nhiều không đếm nữa

chu du trong bộ ngực trần

gió trăng mơn trớn.

12

Những chiếc xe đời mới

trên cung trăng chưa nhập về

Lão ngư đi bằng

Đôi chân voi trên biển

Đôi tay quật gập ưu phiền

đồng ca trong cơn say nước lã

Hút chung

Ăn chung

Quên lãng những đám cưới chửa hoang

Bên hàng dương vô số lối vào âm u huyền nhiệm

13

Con đường bê tông xích lại những ngôi nhà

kỷ niệm rong rêu

Ngàn câu dân ca nằm sâu trong lòng đất ẩm ướt

Ông táo về trời

Chìa vôi về đất

Bả trầu đắng cay

Lão ngư bóp nát những con số

nghiêng ngã thuyền lèo

vắng hoe đường cát

bến bờ buồn hiu

phía bờ xa ngoại ô em

một xấp báo một nắm vé số một chiếc bàn chải và một họng nước bọt.

14

Đêm mờ biển đi xa

lỗ chân lông còn dính muối

Căn nhà không nền

ngôn ngữ méo mó

con còng chẳng thay càng

Chẳng đổi mắt

Trên lưng gánh gồng

có ai hỏi giấy tờ và chất vấn

chưa nhặt nội tạng kẻ lạ

lão ngư chờ đợi.

15

Còng gió lao xuống biển

bọt trắng bập bùng

Lão ngư nhìn bóng mình tròn

Ngẩng đầu trên sóng

Thăm thẳm mất còn

Xanh nhòa đôi mắt còng mất hút

Lão ngư ngủ đôi mắt mở

Giấc mơ bập bềnh trên biển những lâu đài.

BÙI MINH VŨ

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của Hà Quảng

Posted by thinhanquangngai1 trên 06/04/2019

SANG NĂM CHÁU CÓ CHỒNG.
Tặng: Phương Nga

Mùa xuân này cháu có mối tình duyên
Giọt mưa rơi rơi dường như ít lạnh
Cơn gió trở mùa cảm thấy an lành
Bầu trời xanh những điều mơ ước.
Ngày 19 tháng 2 năm Kỷ Hợi
Cháu lên xe hoa về với nhà chồng
Chỉ vậy thôi mà bao nỗi chờ mong
Và có chút gì… tâm tư của người con gái.
Người con gái của thời son trẻ
Ai không muốn lập gia đình?
Ai chỉ muốn sống một mình?
Cuộc đời này còn nhiều điều đáng nói…
Chú viết bài thơ tặng cháu
Khi mùa xuân đang gõ cửa mọi nhà
Những đứa con xa nhà tính ngày về ăn Tết
Mùa xuân ngọt ngào trời đất thiết tha..

GỬI VỀ NƠI ẤY.
Có một thời tôi dạy học ở Lý Sơn
Nhưng chưa lần nào đón giao thừa ở đây cả
Khi mùa xuân về nao nao sắc lá
Tôi trông ngày về đón Tết ở quê.
Tôi chuyển về đất liền đã ba mươi hai năm
Mà lòng cứ nôn nao khi nghĩ về đảo ấy
Có lẽ Lý Sơn cho tôi nhiều yêu thương đến vậy
Nên tình người tình đảo cứ vấn vương.
Mùa xuân này lại về trên quê hương
Tôi nhắn lời thương về miền đất đảo
Tôi cảm nhận mùa xuân bao điều … nơi ấy
Lý Sơn dạt dào cảm xúc ước ao.
Bao người thân và bao lớp trò ngày đấy
Vẫn còn đây với kỷ niệm tràn đầy
Vẫn gắn bó theo chiều dài năm tháng
Nên chất men nồng thấm đượm mãi trong tôi.
Không khí những ngày giáp Tết ở khắp nơi
Và đảo Lý Sơn cũng rộn ràng nhộn nhịp
Những chậu hoa chở từ đất liền như bài ca viết tiếp…
Tình cảm dạt dào trên đất đảo thương yêu.

HÀ QUẢNG

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »

CHÙM THƠ Của Trần Thoại Nguyên

Posted by thinhanquangngai1 trên 06/04/2019

TÌNH EM

Anh qua miền biển lạ
Chợt thấy mắt em xanh
Ôi đường cong tuyệt mỹ
Xốn xang bàn tay anh !

Giữa trời mây gió lộng
Tóc bay mùa phiêu linh
Bờ trần gian trải mộng
Em về… nắng thủy tinh.

Lời tình yêu sóng vỗ
Êm ru theo tháng ngày
Thơm lừng từng hơi thở
Em đó…và anh đây !

Không gian làm xa cách
Nhớ thương lại gần kề
Đêm anh buồn quán khách
Em về … trăng sao khuya !

Đông qua rồi xuân đến
Hoa trái hẹn sum vầy
Tình em như biển lớn
Thuyền hồn anh đắm say !

VÔ BIÊN XANH TÔI KHOẢNH KHẮC TAY CẦM

Tôi ngơ ngác nhìn trời cao biển rộng,
Bước vào đời như giọt nước hân hoan.
Nghe chim hót trên tàng cây lá mộng,
Dưới chân tôi nắng óng ánh huy hoàng!

Ồ. Mạch sống thơm lừng từng hơi thở,
Máu xương reo theo nhịp sát-na qua.
Trên chuyến tàu mang mang về thiên cổ,
Tôi ngây thơ, hồn nhiên sống Tôi-là.

Thiền đâu chỉ ngồi tham thiền nhập định,
Trán trầm tư đuổi bắt bóng huyền không.
Người gánh nước, bửa củi, tâm an tĩnh,
Không-là-Không, bàn chân bước Tâm Không…

Ồ. Cuộc sống triệu triệu bông hoa nở,
Trái tim tôi run rẩy giữa sắc màu,
Tôi phụng hiến trái tim tôi tươi đỏ,
Cho cuộc đời dù đày đọa sầu đau!

Từ vô thủy đến vô chung nào biết
Tôi hiện về Tôi-là bóng tiền thân!
Trong vô lượng từng sát-na hủy diệt
Vô biên xanh Tôi khoảnh khắc tay cầm…

TIẾNG HÁT THU VÀNG

Tặng Ca sĩ Thu Vàng

Đêm đã về khuya màu trăng úa
Vẳng đâu đây tiếng hát Thu Vàng
Cây lá lặng thinh mơ góa bụa
Tiếng ca cao vút bóng sương tan

Có ai về lại mùa Xuân trước
Về lại mùa xanh mộng bướm hoa
Tiếng hát đường thai bay lả lướt
Chập chờn vườn khuya cánh tiên nga

Giọng trầm bỗng ru hồn dương thế
Đưa ta về thuở vang bóng xưa
Tiếng hát triều vang lòng đất Mẹ
Ánh trăng lấp lánh khúc giao mùa

Tiếng hát lên trời khoe dáng ngọc
Nhạc điệu xuân thu vờn khói sương
Âm điệu tiếng cười hòa tiếng khóc
Hồn ta thao thiết nguồn yêu thương …

TÌNH QUÊ CỐ QUẬN
Tặng Bạn Trời Quê
Đi đâu rồi cũng quay về
Chân trời Cố Quận Tình Quê mặn nồng
Yêu sao đáng núi lòng sông
Mùa thơm hương lúa cánh đồng tuổi thơ
Sao quên mắt mẹ trông chờ
Tiếng cười san sẻ bạn xưa ấm nồng
Dẫu phiêu bạt cánh mây bồng
Hồn ta tựa bóng trăng lồng trời quê!

TRẦN THOẠI NGUYÊN

Posted in 01. Thơ | Leave a Comment »