Thi Nhân Quảng Ngãi

Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh/ Liều mình lén mẹ theo anh phen này

  • Welcome to Thi Nhân Quảng Ngãi!

  • Hân hạnh chào đón quý độc giả ghé thăm. Trang này không có tính chất "đại diện" về bất kỳ ý nghĩa nào cho bất cứ địa phương hay tổ chức nào, đây chỉ là nơi đưa một số bài thơ của một số tác giả lên mạng internet. Hầu hết tác giả trong trang này là người Quảng Ngãi nhưng hoàn toàn không phải hầu hết người Quảng Ngãi làm thơ có trong trang này. Chân thành cảm ơn quý độc giả, tác giả cũng như các bạn bè thân hữu đã gởi bài, giúp trang này ngày càng có nhiều bài vở tư liệu.

  • Giới thiệu sách

  • Phiêu Lãng Ca

    Lưu Lãng Khách

  • Về Chốn Thư Hiên

    Trần Trọng Cát Tường

  • thao thức

    hà quảng

  • bài ca con dế lửa

    nguyễn ngọc hưng

  • 99 Bài Lục Bát

    Nguyễn Tấn On

  • Gieo Hạt

    Huỳnh Vân Hà

  • Quá Giang Thuyền Ngược

    Lâm Anh

  • n bài thơ ngắn

    Đinh Tấn Phước

  • Ảnh ngẫu nhiên

  • Tổng lượt xem

    • 591 160 Lượt

Archive for Tháng Một 22nd, 2008

NHỚ- thơ Hà Huy Hoàng

Posted by thinhanquangngai1 trên 22/01/2008

NHỚ
(Thương tặng V.T.T.A. – Để nhớ mãi Hà – Nội)

Anh cặm cụi làm thơ và cố sống vui để quên em nhưng chẳng cách gì quên nổi!
Thạch sùng ơi tặc lưỡi mãi chi trong đêm hôm khuya khoắt, nẫu cả ruột gan ta đây này mi có biết hay không?
Làm sao anh quên anh quên:
Hà Nội chớm thu, âm thanh sắc màu … bập bùng vang lên quyến rũ…
Cô gái Thái Nguyên đẹp xinh trong màu áo cháy lên chùm hoa gạo tháng ba
Lửa từ mắt, từ môi, từ áo em … thiêu đốt trái tim anh
Trái tim bị tổn thương bởi trăm nỗi khát khao thầm lặng
Cổ tích từ nghìn xưa hiện về…
Trước em, anh lúng túng như đứa trẻ không thuộc bài, và vụng thể bàn tay thô trên phím đàn nghệ sĩ…
Hồn nhiên em nói, cười … mà không hề hay biết (?)
Xin lỗi chim Sơn Ca cùng Hoạ Mi
Tiếng hót của các em chẳng là gì khi Nàng đắm say khúc tình ca yêu thương Cuộc Sống!
Xin lỗi những đoá Hồng đẹp nhất
Làn hương nghe ẩm – ngọt – thơm – ngây – đường – bay của – gió bằng môi Nàng?

Để bây giờ em ơi!
Nỗi nhớ dâng trong anh tựa bão giông, biển động…
Mà chúng mình không thể …
Tiếng tặc lưỡi thạch sùng hay đường dao ngọt trong khuya?

Hà Huy Hoàng
Mùa thu, 2001

Posted in 01. Thơ, Hà Huy Hoàng | Leave a Comment »

VỚI QUÊ- thơ Hà Huy Hoàng

Posted by thinhanquangngai1 trên 22/01/2008

VỚI QUÊ
(Kính tặng quê hương và hương hồn Mẹ yêu thương)

Đêm ngồi thao thức cùng quê
Nỗi thương sao cứ ùa về thiết tha
Nơi này mẹ đã sinh ta
Tuổi thơ lớn dưới gốc đa đầu làng…

Không mơ khanh tướng bạc vàng
Mơ làm thi sĩ làng nhàng tép riêu
Nao nao trước một cánh diều
Bâng khuâng theo sợi khói chiều thần tiên…

Thế mà … cơm áo oan khiên
Bao lần chân bật xa miền ấu thơ
Phồn hoa đất khách nương nhờ
Ấm no càng thấy vật vờ nhớ quê
Thẳm sâu níu gọi ta về
(Có gì như đã hẹn thề nghìn năm…)
Gò Dâu mộ Mẹ ta nằm
Trên đầu một đoá nguyệt rằm im soi!

Bất ngờ vọng tiếng “À ơi…”
Khẽ khàng giọt nước mắt rơi.. khẽ khàng…

Hà Huy Hoàng

Posted in 01. Thơ, Hà Huy Hoàng | Leave a Comment »

Hà Huy Hoàng

Posted by thinhanquangngai1 trên 22/01/2008

HaHuyHoang
HÀ HUY HOÀNG

Sinh năm 1969 tại Đức Phổ
Hiện ở: Phổ Cường, Đức Phổ, Quảng Ngãi.

Đã xuất bản:
– Một nắng hai sương (tập thơ), NXB Văn Nghệ TP.HCM, 1998.
– Hoa nắng hoa mưa (tập thơ), NXB Thanh Niên, 2001.
– 52 bài lục bát (tập thơ), NXB Thanh Niên, 2006.
– Sóng trần gian (tập thơ), NXB Hội Nhà Văn, 2008.

Posted in 15. Tác giả, Hà Huy Hoàng | 2 Comments »

GIÓ MÙA- thơ Đinh Tấn Phước

Posted by thinhanquangngai1 trên 22/01/2008

GIÓ MÙA

ta chạm vào cơn gió
gió mùa ơi gió mùa
chiều cuối năm làm ta bạc tóc
giữa nắng hanh
                   cơn gió ùa bất chợt
ta hồn nhiên như gai ốc
                            mọc trên da thịt mình
tự nhiên đến rồi đi
mà không hề nói
                    không hề run..
anh có nói gì đâu
sao cơn gió mùa
                    lạnh đến thế!
buổi chia tay Hà Nội những trận rét
                                        mãi xua anh về!

ơi cơn gió sao không là hơi ấm
bầy chim xù lông rã rợi
kêu những lời thổn thức nơi nơi
ơi cơn gió sao không là mùi meo mốc
của cỏ hôi lau sặc cây rừng
để ta bình yên hít thở
                           tự nhiên
                                 như một thời ta từng trai trẻ

ơi cơn gió
sao không là khúc dân ca
trải dài bình nguyên Bắc bộ
                               qua cánh đồng châu thổ..
chiều cuối năm
                những đợt rét căm
                                  làm ta thêm bạc tóc..

Đinh Tấn Phước

Posted in 01. Thơ, Đinh Tấn Phước | Leave a Comment »